kě lián
kě hài
kě mǐn
kě ér
kě pà
kě shēn
kě niàn
kě shèn
kě tǐ
kě xiào
kě rén
kě chī
kě xǐ
kě mǐn
kě qǔ
kě yàn
kě yù
kě bí
kě dì
kě zhě
kě shěn
kě è
kè hán
kě hǎn
kě xīn
kě mǐn
kě chǔn
kě zhe
kě jiàn
kě xiāng
kě qiǎo
kě chěn
kě biàn
kě kuì
kě lái
kě ér
kě suǒ
kě néng
kě lí
kě tòng
kě hǎo
kě jiàn
kě bì
kě zōng
kě bǎo
kě xìn
kě hū
kě yú
kě dài
kě wù
kě dūn
kě jìn
kě cǎn
kě nì
kě yào
kě guì
kě chēn
kě shāng
kě yì
kě shā
kě lǜ
kě è
kě chǐ
kě kǒu
kě wèi
kě kào
kě xī
kě jiā
kě lián
kě yǐ
kě chuán
kě dàn
kě pín
kě mù
kě bù
kě qīn
kě zēng
kě xíng
kě tàn
kě ài
kě guài
kě jù
kě fǒu
kě ài
kě nǎo
kě yí
kě qì
kě céng
kě āi
kě yù
kě shì
kě qī
kě zhōng
kě jū
kě dào
kě dàn
kě zé
kě gǎn
kě xīn
kě wèi
kě shèng
kě shuō
kě biàn
kě dá
kě jiā
kě shēng
kě fēng
kě chéng
kě dā
kě shì
kě chā
kě jīn
kě xǔ
kě kě
kě bù
kě zhī
kě jiàn
kě bēi
kě huái
kě shà
kě nài
kě sà
kě guān
kě jìng
kě kān
kě nài
kě shǒu
kě hèn
kě cā
kě lè
kě zuò
kě shì
kě bǐ
kě wàng
kě wú
kě tīng
kě shí
jǐ xǔ
huò xǔ
liǎng xǔ
tīng xǔ
rán xǔ
è xǔ
shǎo xǔ
dǎo xǔ
cháo xǔ
gǎn xǔ
cóng xǔ
tè xǔ
zhǐ xǔ
rú xǔ
ruò xǔ
liàng xǔ
guǎn xǔ
jiàn xǔ
róng xǔ
cì xǔ
quán xǔ
níng xǔ
jiā xǔ
xiáng xǔ
chóu xǔ
fēn xǔ
sūn xǔ
bāo xǔ
yì xǔ
nuò xǔ
zì xǔ
yě xǔ
kuā xǔ
xíng xǔ
xiē xǔ
yuán xǔ
lái xǔ
bù xǔ
cái xǔ
kě xǔ
jiǎng xǔ
shēn xǔ
jiàn xǔ
chēng xǔ
yé hǔ
piàn xǔ
jiù xǔ
lǐ xǔ
suì xǔ
jiǔ xǔ
hé xǔ
qí xǔ
shāo xǔ
zěn xǔ
qì xǔ
yē xǔ
zhū xǔ
ěr xǔ
chì xǔ
yù xǔ
yī xǔ
yǔn xǔ
yōu xǔ
nì xǔ
duō xǔ
zhǔn xǔ
xīn xǔ
zàn xǔ
yīng xǔ
tuī xǔ
jīn xǔ
sì xǔ
mò xǔ
néng xǔ
qī xǔ
fù xǔ
⒈ 准许。
引《汉书·萧何传》:“﹝萧何﹞为令约束,立宗庙、社稷、宫室、县邑,輒奏,上可许以从事。”
颜师古注:“可其所奏,许其所请,依以行事。”
⒉ 指可以准许。
引《后汉书·东夷传·高句骊》:“姚光上言欲因其丧发兵击之,议者皆以为可许。”
《后汉书·袁安传》:“事下公卿议。太尉宋由 、太常丁鸿 、光禄勛耿秉等十人议可许。”
1. 允许:许可。认可。宁可。
2. 能够:可见。可能。可以。不可思议。
3. 值得,认为:可怜。可悲。可亲。可观。可贵。可歌可泣。
4. 适合:可身。可口。可体。
5. 尽,满:可劲儿干。
6. 大约:年可二十。“潭中鱼可百许头”。
7. 表示转折,与“可是”、“但”相同。
8. 表示强调:他可好了。
9. 用在反问句里加强反问语气:都这么说,可谁见过呢?
10. 用在疑问句里加强疑问语气:这件事他可同意?
11. 姓。
许读音:xǔ[ xǔ ]1. 应允,认可:许可。允许。特许。
2. 承认其优点:赞许。嘉许。
3. 预先答应给与:许诺。
4. 女方接受男方求亲:许配。许嫁。以身相许。
5. 或者,可能:也许。或许。
6. 处,地方:何许人。
7. 表示约略估计的词:几许。少许。
8. 这样:如许。
9. 中国周代诸侯国名,在今河南省许昌市东。
10. 姓。