tīng lǚ
tīng shěn
tīng mìng
tīng lái
tīng shòu
tīng wén
tīng yíng
tīng nà
tīng jiàn
tīng shū
tīng rán
tīng zhèng
tīng shuō
tīng tīng
tīng chén
tīng chá
tīng bīng
tīng yíng
tīng néng
tīng jué
tīng biàn
tīng rèn
tīng gǔ
tīng qǔ
tīng dé
tīng jiào
tīng hòu
tīng chán
tīng chāi
tīng yín
tīng líng
tīng shī
tīng lì
tīng diào
tīng dǒng
tīng yán
tīng cuò
tīng shēng
tīng què
tīng zhěn
tīng gǔ
tīng cóng
tīng xī
tīng háng
tīng xǔ
tīng jué
tīng zuì
tīng cǎi
tīng shú
tīng zi
tīng xiě
tīng zhèng
tīng sì
tīng huà
tīng píng
tīng bǐng
tīng zhí
tīng shì
tīng kè
tīng chuāng
sūn xǔ
yì xǔ
néng xǔ
yé hǔ
qí xǔ
piàn xǔ
jiù xǔ
jǐ xǔ
jiàn xǔ
yě xǔ
róng xǔ
shāo xǔ
bù xǔ
shēn xǔ
guǎn xǔ
fù xǔ
níng xǔ
lái xǔ
yī xǔ
qì xǔ
cóng xǔ
xiē xǔ
xíng xǔ
ěr xǔ
jiàn xǔ
liǎng xǔ
xīn xǔ
zěn xǔ
kuā xǔ
yīng xǔ
jiǔ xǔ
quán xǔ
tuī xǔ
nuò xǔ
cì xǔ
duō xǔ
shǎo xǔ
chóu xǔ
jiā xǔ
lǐ xǔ
ruò xǔ
cái xǔ
yù xǔ
hé xǔ
yuán xǔ
kě xǔ
zàn xǔ
fēn xǔ
sì xǔ
è xǔ
bāo xǔ
suì xǔ
yǔn xǔ
gǎn xǔ
liàng xǔ
huò xǔ
cháo xǔ
nì xǔ
chēng xǔ
yē xǔ
jiǎng xǔ
qī xǔ
mò xǔ
zì xǔ
yōu xǔ
rú xǔ
zhǐ xǔ
tè xǔ
xiáng xǔ
zhǔn xǔ
zhū xǔ
dǎo xǔ
rán xǔ
chì xǔ
jīn xǔ
tīng xǔ
⒈ 听而许之。
引《汉书·终军传》:“军遂往説越王,越王听许,请举国内属。”
唐韩愈《论孔戣致仕状》:“今戣幸无疾疹,但以年当致事,据礼求退,陛下若不听许,亦无伤於义而有贪贤之美。”
宋曾巩《福州奏乞在京主判闲慢曹局或近京一便郡状》:“比来群臣之中,有欲便于养亲者,并蒙听许。”
宋洪迈《夷坚志补·王千一姐》:“周谢其听许,议酬以官券千緡。”
听(1)(动)本义:用耳朵接受声音:用耳朵接受声音(2)(动)听从(劝告);接受(意见):~从|~信。(3)(名)治理;判断:~政|~讼。(4)(动)听凭;任凭:~其自然。(5)(名)〈方〉铁皮做的装食品、香烟等的罐子:一~香烟|~装。
许读音:xǔ[ xǔ ]1. 应允,认可:许可。允许。特许。
2. 承认其优点:赞许。嘉许。
3. 预先答应给与:许诺。
4. 女方接受男方求亲:许配。许嫁。以身相许。
5. 或者,可能:也许。或许。
6. 处,地方:何许人。
7. 表示约略估计的词:几许。少许。
8. 这样:如许。
9. 中国周代诸侯国名,在今河南省许昌市东。
10. 姓。