hóng bó
hóng qià
hóng jù
hóng yǎo
hóng shèng
hóng cí
hóng zhǐ
hóng tú
hóng tuò
hóng chuò
hóng shēn
hóng tāo
hóng kuò
hóng lüè
hóng ào
hóng cháng
hóng qì
hóng yù
hóng gāng
hóng yì
hóng huī
hóng yuǎn
hóng dàn
hóng lǎn
hóng hóng
hóng lì
hóng bá
hóng guān
hóng jù
hóng chàng
hóng miǎo
hóng chǎng
hóng guī
hóng shèng
hóng zhǐ
hóng fàng
hóng zòng
hóng pǔ
hóng qì
hóng jié
hóng fū
hóng shào
hóng wěi
hóng jiǎng
hóng mài
hóng sì
hóng fěn
hóng huō
hóng rú
hóng chǐ
hóng wéi
hóng zhǐ
hóng jiǎn
hóng yù
hóng zhěng
hóng móu
hóng cái
hóng xiū
hóng biàn
hóng shuò
hóng fù
hóng liè
hóng lǎng
hóng miǎo
hóng shí
hóng miào
hóng jùn
hóng dà
hóng gòu
hóng guàn
hóng dá
hóng liú
hóng yǎ
hóng tōng
hóng dù
hóng yǎn
hóng wán
hóng yì
hóng cái
hóng jì
hóng lùn
hóng yuàn
hóng yì
hóng kuò
hóng chén
hóng zàn
hóng bó
hóng guǐ
hóng liǎn
hóng cí
hóng yì
hóng fù
hóng suì
hóng mó
hóng jùn
hóng shàn
hóng zhuàng
hóng shuǎng
hóng kǎi
hóng fù
hóng mào
hóng yuān
hóng cái
hóng yáng
hóng yóu
hóng liàng
hóng liàng
hóng kuàng
hóng yǎn
hū yǎn
chǎn yǎn
huàn yǎn
jù yǎn
wù yǎn
huá yǎn
màn yǎn
yǐn yǎn
sì yǎn
fēng yǎn
fán yǎn
kōng yǎn
xià yǎn
qú yǎn
jīn yǎn
chuàn yǎn
yí yǎn
hóng yǎn
dì yǎn
fù yǎn
yíng yǎn
pēn yǎn
píng yǎn
fán yǎn
qiè yǎn
dǎo yǎn
mí yǎn
kuān yǎn
kuàng yǎn
dà yǎn
jù yǎn
chǎng yǎn
fēng yǎn
yín yǎn
pàn yǎn
nà yǎn
líng yǎn
pài yǎn
pù yǎn
gēng yǎn
fū·yǎn
mào yǎn
ráo yǎn
huàn yǎn
nào yǎn
fǎn yǎn
guǎng yǎn
shú yǎn
shēng yǎn
fān yǎn
chén yǎn
mǎn yǎn
àn yǎn
hán yǎn
bó yǎn
huàn yǎn
chōng yǎn
féi yǎn
fú yǎn
màn yǎn
qú yǎn
áo yǎn
dēng yǎn
é yǎn
gū yǎn
hào yǎn
chuán yǎn
chāng yǎn
tà yǎn
ào yǎn
shēn yǎn
bō yǎn
guā yǎn
qǔ yǎn
fén yǎn
pián yǎn
⒈ 宏大深远。
引《周书·庾信传论》:“曹、王、陈、阮,负宏衍之思,挺栋干於邓林 ; 潘、陆、张、左,擅侈丽之才,饰羽仪於凤穴。”
明李东阳《<春雨堂稿>序》:“﹝静逸﹞先生自为诸生时,所为诗文,已迥出流俗。及以省元及第,入翰林,居史职,益肆为宏衍优裕之言。”
宏hóng(1)(形)宏大:~伟|宽~。(2)(Hónɡ)姓。
衍读音:yǎn[ yǎn ]1. 延长,开展:衍绎。衍生。推衍。展衍。敷衍。衍生物。
2. 多余的(指文字):衍文(书籍中因缮写、刻板、排版错误而多出来的字句)。
3. 低而平坦之地:衍沃(土地平坦肥美。亦作“沃衍”)。