chì hū
chì míng
chì dú
chì hē
chì chì
chì zhà
chì lì
chì bō
chì hè
chì zuǐ
chì luó
chì jiào
chì zé
chì nú
chì lì
chì hē
chì liè
chì chì
chì lìng
chì yù
chì gān
chì rǎng
chì jiē
chì guài
chì tān
chì duō
chì dā
chì lǐ
chì xī
chì suǒ
chì mà
chì wèn
chì shí
chì zhà
chì rǔ
màn mà
huì mà
chuí mà
ái mà
làn mà
rè mà
sú mà
huǐ mà
cūn mà
zǔ mà
dú mà
cháo mà
hái mà
zhòu mà
hǒu mà
zé mà
yuě mà
zhòu mà
nǎo mà
rǎng mà
fān mà
xù mà
juàn mà
cuì mà
chì mà
tòng mà
jiān mà
hē mà
qiào mà
jiào mà
màn mà
shǔ mà
xiāng mà
shì mà
hē mà
duō mà
chì mà
jiào mà
tuò mà
shàn mà
jí mà
chòu mà
bàng mà
chǐ mà
nù mà
lì mà
xuān mà
gòu mà
wǔ mà
jiē mà
chēn mà
zhāo mà
dǐ mà
suì mà
xiào mà
màn mà
màn mà
è mà
sì mà
hǎi mà
jī mà
huì mà
dǎ mà
rǔ mà
luàn mà
làng mà
hē mà
ōu mà
jīng mà
叱骂chìmà
(1) 叱责叫骂
英curse;scold roundly⒈ 斥骂;责骂。
引宋孟元老《东京梦华录·食店》:“一有差错,坐客白之主人,必加叱駡,或罚工价,甚者逐之。”
清蒲松龄《聊斋志异·刘姓》:“刘又指天画地,叱駡不休。”
鲁迅《徬徨·弟兄》:“﹝他﹞便失望,愤怒,几乎要奔上去叱骂他。”
咒骂、责骂。
如:「他自己心情不好,就随便叱骂别人,实在令人受不了。」