hē diàn
hē duō
hē jī
hē mà
hē huǐ
hē xì
hē zǐ
hē nù
hē biǎn
hē zhǐ
hē ràng
hē chì
hē qiáo
hē pái
hē duǎn
hē lì
hē líng
hē zhú
hē dǎo
hē mà
hē dǐ
hē xuè
hē qiǎn
hē chá
hē cè
hē rǔ
hē duó
hē chì
hē duō
hē gòu
hē hù
hē wèn
hē jiàn
hē zé
hē jié
hē qiào
hē xié
hē lí
hē nán
hē lín
hē biān
hē mà
xù mà
nǎo mà
cháo mà
jīng mà
chòu mà
jiē mà
màn mà
dǐ mà
ái mà
shàn mà
hē mà
zhāo mà
cuì mà
duō mà
luàn mà
zé mà
rǎng mà
làn mà
màn mà
zǔ mà
shǔ mà
hē mà
è mà
chì mà
shì mà
bàng mà
màn mà
zhòu mà
huǐ mà
huì mà
làng mà
hǎi mà
huì mà
rè mà
wǔ mà
jiào mà
juàn mà
rǔ mà
dú mà
tòng mà
màn mà
jiào mà
sì mà
chǐ mà
yuě mà
chì mà
xuān mà
xiāng mà
hái mà
jí mà
chuí mà
qiào mà
lì mà
sú mà
suì mà
fān mà
cūn mà
jiān mà
chēn mà
nù mà
dǎ mà
ōu mà
gòu mà
hǒu mà
xiào mà
jī mà
zhòu mà
tuò mà
⒈ 厉声责骂。
引《法苑珠林》卷二七:“比见俗人,微受官位,不生信心,妄起高慢,訶駡僧尼。”
清黄遵宪《锡兰岛卧佛》诗:“佛头横著粪,訶駡杂嘲誚。”
1.同“呵2”(hē)。
2.姓。
3.常绿乔木,叶子卵形或椭圆形。果实像橄榄,可以入药。生长在我国云南、广东一带,以及印度、缅甸、马来西亚等地。
4.这种植物的果实。‖也叫藏青果。
骂读音:mà骂mà(1)(动)用粗野的话侮辱人:~街。(2)(动)〈方〉斥责:他爹~他不长进。