huǐ dùn
huǐ huài
huǐ jié
huǐ cuì
huǐ róng
huǐ rǔ
huǐ mù
huǐ hài
huǐ bìng
huǐ xíng
huǐ dàng
huǐ luò
huǐ jí
huǐ báo
huǐ miàn
huǐ zé
huǐ jiā
huǐ zǐ
huǐ mǒ
huǐ huà
huǐ tì
huǐ diàn
huǐ bì
huǐ chǒu
huǐ yú
huǐ tū
huǐ bài
huǐ chèn
huǐ dú
huǐ zǐ
huǐ yán
huǐ yì
huǐ zèn
huǐ lí
huǐ fāng
huǐ chāi
huǐ cī
huǐ shāng
huǐ mǐn
huǐ shé
huǐ zōng
huǐ bàng
huǐ lín
huǐ jūn
huǐ dú
huǐ jǔ
huǐ wū
huǐ cháo
huǐ fěi
huǐ bāo
huǐ chè
huǐ xiào
huǐ fá
huǐ shàn
huǐ jiān
huǐ shì
huǐ yù
huǐ miào
huǐ chǐ
huǐ mà
huǐ mái
huǐ quē
huǐ sǔn
huǐ miè
huǐ jí
huǐ bàng
huǐ yán
huǐ zhài
huǐ gé
huǐ qì
huǐ cì
huǐ bì
huǐ zī
huǐ fèi
huǐ quē
huǐ zhuāng
huǐ zì
huǐ xuē
huǐ è
huǐ dǎ
huǐ liè
huǐ jìn
huǐ cuì
huǐ fú
huǐ duǎn
huǐ chē
huǐ ruò
huǐ yí
huǐ suì
huǐ yuē
huǐ dǐ
huǐ shāng
huǐ shàn
huǐ diē
huǐ chán
huǐ zhái
huǐ sǐ
huǐ zì
huǐ yán
huǐ jué
shǔ mà
huì mà
xù mà
nù mà
ōu mà
làng mà
suì mà
sú mà
chēn mà
rǔ mà
zé mà
shì mà
hǒu mà
hē mà
hǎi mà
màn mà
dǐ mà
cuì mà
lì mà
gòu mà
huì mà
rǎng mà
qiào mà
ái mà
juàn mà
chuí mà
tòng mà
duō mà
jī mà
zhāo mà
shàn mà
rè mà
zhòu mà
è mà
màn mà
jiào mà
sì mà
jiē mà
jí mà
chǐ mà
jīng mà
làn mà
chì mà
zhòu mà
bàng mà
tuò mà
dú mà
chì mà
hē mà
nǎo mà
màn mà
hē mà
jiào mà
fān mà
xiāng mà
cháo mà
cūn mà
wǔ mà
huǐ mà
jiān mà
chòu mà
zǔ mà
xuān mà
yuě mà
màn mà
xiào mà
dǎ mà
luàn mà
hái mà
⒈ 辱骂。
引元关汉卿《绯衣梦》第三折:“那厮可便舒着腿脡,扠着门桯,精唇口毁駡不住声。”
《水浒传》第十五回:“叵耐村夫无理,毁駡贫道,因此性发。”
《二刻拍案惊奇》卷十八:“只含糊回他道:‘妻子不孝,毁駡了公婆,惧罪而死。’”
毁huǐ(1)(动)破坏;糟蹋:~损|~坏|~弃|拆~。(2)(动)烧掉:烧~|焚~|销~。(3)(动)毁谤:诋~|~谤|~誉。(4)(动)〈方〉把成件的旧东西改成别的东西(多指衣服):~裤子|~衣服。
骂读音:mà骂mà(1)(动)用粗野的话侮辱人:~街。(2)(动)〈方〉斥责:他爹~他不长进。