chǐ cuò
yǎn cuò
jiū cuò
huāng cuò
bó cuò
zhū cuò
pán cuò
zhǎn cuò
fán cuò
dà cuò
zhǐ cuò
yū cuò
mí cuò
zá cuò
yí cuò
cóng cuò
wéi cuò
fén cuò
hùn cuò
hù cuò
wén cuò
zuì cuò
guò cuò
zhèng cuò
gōu cuò
yín cuò
chā cuò
hūn cuò
qiān cuò
xíng cuò
cuǐ cuò
ná cuò
tiāo cuò
gǎi cuò
cǎi cuò
lóng cuò
yí cuò
jīng cuò
qí cuò
chuǎn cuò
mó cuò
chū cuò
xiù cuò
juān cuò
bèi cuò
hǎi cuò
cuī cuò
pán cuò
mǎ cuò
wéi cuò
péi cuò
pián cuò
shī cuò
cuī cuò
bàng cuò
pì cuò
pán cuò
càn cuò
gōng cuò
xiá cuò
zhù cuò
shǎn cuò
jiāo cuò
hún cuò
lín cuò
shuō cuò
gé cuò
yín cuò
gōng cuò
xiàng cuò
wù cuò
fù cuò
jiǎng cuò
cè cuò
zōng cuò
miù cuò
fàn cuò
róng cuò
jū cuò
é cuò
zhǐ cuò
yīn cuò
chán cuò
wǎng cuò
cuī cuò
dào cuò
bù cuò
lián cuò
tiě cuò
chān cuò
rèn cuò
zhēn cuò
zuǒ cuò
jiǎ cuò
róu cuò
wǎn cuò
máng cuò
gàn cuò
mèi cuò
diān cuò
tīng cuò
cēn cuò
qìng cuò
jǔ cuò
guài cuò
fēn cuò
qǐ cuò
guǐ cuò
cuǐ cuò
dǎo cuò
hé cuò
ná cuò
wǔ cuò
qiē cuò
jiē cuò
xián cuò
fán cuò
jiè cuò
jīn cuò
chuǎng cuò
lòu cuò
fēn cuò
miù cuò
qí cuò
guāi cuò
⒈ 纷杂错乱。
引宋苏洵《送陆权叔提举茶税》诗:“名家乱如髮,棼错费寻理。”
明李东阳《明故光禄大夫徐公墓志铭》:“处官恭慎,事值棼错,从容应之,皆中理。”
《明史·赵璜传》:“璜有干局,多智虑。事棼错,他人相顾愕眙, 璜立办。”
棼fén(形)纷乱(整理丝时找不到头绪;越理越乱。比喻做事没有条理;越搞越乱)。
错读音:cuò错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。