chuǎn wǔ
chuǎn wǔ
chuǎn chí
chuǎn é
chuǎn wén
chuǎn wù
chuǎn nì
chuǎn lì
chuǎn miù
chuǎn làn
chuǎn wò
chuǎn chà
chuǎn hé
chuǎn wù
chuǎn shū
chuǎn zhāng
chuǎn hù
chuǎn bāo
chuǎn yǐ
chuǎn bó
chuǎn miù
chuǎn cuò
chuǎn lì
chuǎn é
chuǎn zá
chuǎn bó
chuǎn lìng
chuǎn wǔ
chǐ cuò
fù cuò
guǐ cuò
cuī cuò
jiē cuò
mǎ cuò
jiū cuò
chuǎn cuò
qìng cuò
miù cuò
cuī cuò
hǎi cuò
zhù cuò
jiè cuò
hùn cuò
zhū cuò
xiàng cuò
qǐ cuò
zhǐ cuò
jǔ cuò
fēn cuò
cuǐ cuò
yín cuò
tiāo cuò
qiē cuò
dà cuò
qí cuò
pì cuò
shuō cuò
chū cuò
yín cuò
chán cuò
wù cuò
tiě cuò
bó cuò
yū cuò
zhǎn cuò
róu cuò
yīn cuò
lóng cuò
róng cuò
lòu cuò
shī cuò
fén cuò
càn cuò
bèi cuò
xíng cuò
chā cuò
hé cuò
fán cuò
jiāo cuò
péi cuò
bù cuò
mí cuò
pán cuò
wǔ cuò
zhèng cuò
dǎo cuò
wéi cuò
ná cuò
cuī cuò
dào cuò
mó cuò
fēn cuò
shǎn cuò
zōng cuò
qí cuò
zhǐ cuò
xiá cuò
rèn cuò
zuǒ cuò
fàn cuò
qiān cuò
miù cuò
gǎi cuò
cóng cuò
yí cuò
pán cuò
juān cuò
hūn cuò
hù cuò
fán cuò
wéi cuò
gàn cuò
guāi cuò
wǎn cuò
huāng cuò
guài cuò
cè cuò
zá cuò
pán cuò
gé cuò
zhēn cuò
gōng cuò
zuì cuò
wén cuò
mèi cuò
xiù cuò
hún cuò
guò cuò
bàng cuò
jiǎ cuò
cēn cuò
jiǎng cuò
gōng cuò
diān cuò
chān cuò
tīng cuò
yí cuò
pián cuò
cǎi cuò
chuǎng cuò
ná cuò
lín cuò
cuǐ cuò
é cuò
máng cuò
xián cuò
wǎng cuò
jū cuò
jīng cuò
lián cuò
gōu cuò
jīn cuò
yǎn cuò
舛错chuǎncuò
(1) 差错
例情舛错以曼忧。——《楚辞·惜贤》例文字舛错英mistake(2) 意想不到的.事件;出乎意料的变故
例真的有什么舛错,大家都不好交待英unexpected things(3) 参差错杂
例舛错不齐英uneven⒈ 错乱,不正常。
引《后汉书·鲁恭传》:“一物有不得其所者,则天气为之舛错。”
三国魏阮籍《咏怀》诗之七一:“阴阳有舛错,日月不常融;天时有否泰,人事多盈冲。”
⒉ 错杂;交错。
引《文选·左思<蜀都赋>》:“贾贸墆鬻,舛错纵横;异物诡譎,奇於八方。”
吕向注:“舛错,犹交错也。”
唐刘禹锡《董氏武陵集纪》:“心源为鑪,笔端为炭。锻鍊元本,雕礱羣形。糺纷舛错,逐意奔走。因故沿浊,协为新声。”
明李时珍《本草纲目·序例·历代诸家本草》:“或三品混糅,冷热舛错,草石不分,虫兽无辨,且所主治,互有得失。”
⒊ 差错,不正确。
引唐司马贞《<史记索隐>序》:“家传是书,不敢失坠。初欲改更舛错,裨补疏遗;义有未通,兼重注述。”
《旧唐书·姚珽传》:“脱有文状舛错,事理便即差违。”
《红楼梦》第一二〇回:“只怕年深日久,字迹模糊,反有舛错,不如我再抄録一番。”
参差不齐。
如:「这人很诚实,东西交给他不会有舛错。」
舛chuǎn(1)〈书〉(2)(名)差错。(3)本义:(动)颠倒;违背。
错读音:cuò错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。