pì guài
pì cuò
pì huǎn
pì xiǎo
pì sè
pì shù
pì hào
pì bǐ
pì diào
pì zhí
pì lì
pì yú
pì jìng
pì shì
pì xué
pì làn
pì jìng
pì shū
pì yōu
pì jiè
pì guǐ
pì chǔ
pì zuǒ
pì jìng
pì shí
pì zì
pì ān
pì yuǎn
pì xiàn
pì jìng
pì rán
pì rǎng
pì jīng
pì shì
pì xíng
pì diǎn
pì niù
pì cè
pì tú
pì ài
pì zhì
pì mì
pì yín
pì qiáo
pì lùn
pì zǔ
pì lòu
pì yǔ
pì zōu
pì rú
pì sè
pì dì
pì wáng
pì tuō
pì jùn
pì lù
pì yě
pì ào
pì wéi
pì yǐn
pì xié
pì lǎo
pì è
pì gù
pì jìn
pì miù
pì xiàng
pì shuō
pì chōng
pì xìng
pì jiàn
pì xiá
pì fàng
pì luàn
pì zhì
pì ní
pì xué
pì jué
wéi cuò
cóng cuò
jiè cuò
shī cuò
qìng cuò
máng cuò
zhū cuò
chuǎng cuò
dà cuò
guò cuò
fù cuò
pián cuò
qǐ cuò
chān cuò
hǎi cuò
jǔ cuò
cuǐ cuò
hé cuò
qí cuò
pán cuò
xiù cuò
gé cuò
chā cuò
zhēn cuò
wéi cuò
wǔ cuò
lóng cuò
rèn cuò
huāng cuò
chǐ cuò
mǎ cuò
wén cuò
wǎng cuò
jū cuò
zhǐ cuò
jiū cuò
yǎn cuò
pán cuò
zuǒ cuò
gǎi cuò
dào cuò
qí cuò
cǎi cuò
zhù cuò
gōu cuò
guǐ cuò
shǎn cuò
lín cuò
tiě cuò
gōng cuò
chuǎn cuò
gōng cuò
yín cuò
péi cuò
yín cuò
càn cuò
mó cuò
qiē cuò
zhǎn cuò
hūn cuò
cēn cuò
guāi cuò
fàn cuò
diān cuò
bù cuò
zōng cuò
cuī cuò
wǎn cuò
xíng cuò
jīng cuò
fán cuò
cuǐ cuò
fán cuò
mèi cuò
jiē cuò
jiǎng cuò
mí cuò
guài cuò
pì cuò
lòu cuò
róng cuò
tiāo cuò
yū cuò
qiān cuò
zhǐ cuò
ná cuò
yí cuò
hùn cuò
yí cuò
ná cuò
yīn cuò
gàn cuò
bàng cuò
jiǎ cuò
fēn cuò
bó cuò
miù cuò
é cuò
lián cuò
fēn cuò
cuī cuò
pán cuò
róu cuò
shuō cuò
zuì cuò
chán cuò
zá cuò
xiá cuò
chū cuò
hù cuò
tīng cuò
jiāo cuò
jīn cuò
fén cuò
xián cuò
xiàng cuò
cè cuò
bèi cuò
hún cuò
miù cuò
zhèng cuò
juān cuò
cuī cuò
dǎo cuò
wù cuò
⒈ 谓邪僻乖张。
引南朝宋刘义庆《世说新语·假谲》:“王文度弟阿智,恶乃不翅,当年长而无人与婚; 孙兴公有一女,亦僻错,又无嫁娶理,因诣文度求见阿智。”
⒉ 差错。
引唐无名氏《刘黑闼解嘲人语》诗:“水恶,头如镰杓尾如凿,河里搦鱼无僻错。”
僻pì(1)(形)偏僻:~巷。(2)(形)性情古怪;跟一般人合不来:怪~|孤~。(3)(形)不常用的(多指文字):冷~|生~。
错读音:cuò错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。