qǐ jì
qǐ xiè
qǐ tài
qǐ lǐ
qǐ suì
qǐ shí
qǐ hé
qǐ yàn
qǐ shēn
qǐ sī
qǐ mèi
qǐ xiá
qǐ luó
qǐ mù
qǐ zhuàn
qǐ nì
qǐ shì
qǐ yàn
qǐ hù
qǐ kè
qǐ lì
qǐ xí
qǐ wén
qǐ tán
qǐ yuán
qǐ fēn
qǐ mò
qǐ nián
qǐ hú
qǐ suì
qǐ wán
qǐ yún
qǐ jǐng
qǐ liáo
qǐ yǔ
qǐ hào
qǐ zǔ
qǐ měi
qǐ yán
qǐ yáo
qǐ xiù
qǐ chuāng
qǐ wéi
qǐ gé
qǐ càn
qǐ cuò
qǐ gòu
qǐ lóu
qǐ rú
qǐ wén
qǐ zhù
qǐ màn
qǐ huái
qǐ qíng
qǐ mèng
qǐ huì
qǐ rù
qǐ zhá
qǐ yàn
qǐ jié
qǐ gǎo
qǐ shì
qǐ cái
qǐ zhàng
qǐ yī
qǐ shàn
qǐ mí
qǐ shù
qǐ qián
qǐ shū
qǐ shī
qǐ shū
qǐ huì
qǐ gòu
qǐ chuán
qǐ xí
qǐ lóng
jiǎ cuò
qí cuò
xiàng cuò
qí cuò
xián cuò
cēn cuò
jiē cuò
róu cuò
hù cuò
zhǐ cuò
tiāo cuò
fēn cuò
é cuò
chū cuò
cuī cuò
cuǐ cuò
jiǎng cuò
juān cuò
qǐ cuò
yū cuò
yīn cuò
wǎng cuò
zhǎn cuò
wéi cuò
xiù cuò
bù cuò
fén cuò
xiá cuò
ná cuò
zuǒ cuò
fàn cuò
yí cuò
gōng cuò
qìng cuò
hún cuò
huāng cuò
shǎn cuò
yǎn cuò
guāi cuò
pán cuò
lòu cuò
gōu cuò
wǎn cuò
gōng cuò
rèn cuò
guài cuò
jiè cuò
hūn cuò
péi cuò
pián cuò
wù cuò
zhèng cuò
róng cuò
dà cuò
fēn cuò
lín cuò
pán cuò
wǔ cuò
chuǎn cuò
tīng cuò
diān cuò
càn cuò
jǔ cuò
zá cuò
guò cuò
miù cuò
bàng cuò
lián cuò
zuì cuò
mó cuò
hǎi cuò
chán cuò
bèi cuò
fù cuò
pán cuò
qiān cuò
chā cuò
bó cuò
cuī cuò
zhù cuò
jū cuò
mèi cuò
yín cuò
fán cuò
shī cuò
cóng cuò
yí cuò
guǐ cuò
hé cuò
cè cuò
cuī cuò
chān cuò
dào cuò
jiū cuò
dǎo cuò
gàn cuò
wéi cuò
chuǎng cuò
cuǐ cuò
jīn cuò
qiē cuò
mí cuò
miù cuò
yín cuò
máng cuò
fán cuò
gǎi cuò
jīng cuò
tiě cuò
zhǐ cuò
hùn cuò
zhēn cuò
gé cuò
zōng cuò
lóng cuò
cǎi cuò
ná cuò
mǎ cuò
shuō cuò
zhū cuò
pì cuò
xíng cuò
wén cuò
jiāo cuò
chǐ cuò
⒈ 谓如绮纹之交错。
引《后汉书·班固传上》:“周庐千列,徼道綺错。”
李贤注:“綺错,交错也。”
唐宋之问《龙门应制》诗:“东城宫闕拟昭回,南陌沟塍殊綺错。”
清叶廷琯《吹网录·张角置三十六方》:“屯坊列署,三十有二。星居宿陈,綺错麟比。”
梁启超《新民说》六:“欧洲地形,山河綺错,华离破碎,其势自趋於分立。”
⒉ 形容文辞雕饰华丽。
引南朝梁锺嵘《诗品》卷上:“﹝陆机﹞尚规矩,不贵綺错,有伤直致之奇。”
《新唐书·上官仪传》:“仪工诗,其词綺错婉媚。”
清黄宗羲《谢莘野诗序》:“莘野之诗,叙丧乱而悽戾,逢公燕而綺错,能备五声者也。”
绮qǐ(1)(名)有花纹或图案的丝织品:~罗。(2)(形)美丽:~丽。
错读音:cuò错cuò(1)(形)不对;过失:~字。(2)(形)交叉:~落。(3)(动)互相摩擦:~牙。(4)(动)岔开;相互避让:~开。(5)(形)坏、差(用于否定式):这个戏挺不~。(6)(名)磨玉的石头:它山之石可以为~。(7)(动)打磨玉石:攻~。(8)涂饰镶嵌(金、银等):~金。