chǒng nì
chǒng jī
chǒng qī
chǒng líng
chǒng jiǎng
chǒng lǐ
chǒng yǐn
chǒng láo
chǒng zhāo
chǒng suí
chǒng yù
chǒng fǎng
chǒng yù
chǒng wèi
chǒng suì
chǒng gù
chǒng jìng
chǒng cì
chǒng lè
chǒng bēn
chǒng yàn
chǒng yào
chǒng niàn
chǒng huài
chǒng bāo
chǒng lài
chǒng fú
chǒng xìn
chǒng zàng
chǒng dá
chǒng wèi
chǒng yì
chǒng mìng
chǒng yù
chǒng mù
chǒng yí
chǒng jiè
chǒng qì
chǒng xī
chǒng zhào
chǒng shù
chǒng wù
chǒng xí
chǒng yìng
chǒng jì
chǒng lù
chǒng cún
chǒng zèng
chǒng bié
chǒng chén
chǒng jiā
chǒng dài
chǒng sī
chǒng guàn
chǒng huò
chǒng yù
chǒng zhuó
chǒng jué
chǒng huì
chǒng rǔ
chǒng jìn
chǒng xī
chǒng yòng
chǒng miǎn
chǒng lì
chǒng jiǎng
chǒng róng
chǒng dàn
chǒng shù
chǒng lì
chǒng guì
chǒng shòu
chǒng qiè
chǒng shèng
chǒng hè
chǒng zǐ
chǒng juàn
chǒng zì
chǒng zhāng
chǒng wàng
chǒng rén
chǒng lù
chǒng zhù
chǒng xìng
chǒng gěi
chǒng jiāo
chǒng rèn
chǒng nì
chǒng yí
chǒng jīng
chǒng niè
chǒng bì
chǒng yào
chǒng ài
chǒng jiē
chǒng xiá
chǒng pàn
chǒng xié
chǒng ér
chǒng hào
chǒng guāng
chǒng zhòng
chǒng wò
chǒng bá
chǒng zhì
chǒng huì
chǒng shǎng
chǒng xíng
chǒng kuàng
jì xìng
yǒu xìng
hòu xìng
quán xìng
cái xìng
jí xìng
xiǎn xìng
ēn xìng
rù xìng
jìn xìng
cáng xìng
bì xìng
de xìng
nì xìng
jìn xìng
jì xìng
guì xìng
qīn xìng
yào xìng
báo xìng
qìng xìng
xī xìng
wàng xìng
jì xìng
juàn xìng
jiǎo xìng
xīn xìng
ài xìng
sī xìng
shāng xìng
cái xìng
liú xìng
jiāo xìng
chǒng xìng
dú xìng
bì xìng
jiǎo xìng
xī xìng
hé xìng
yí xìng
róng xìng
xī xìng
jiǎo xìng
méng xìng
wàn xìng
jì xìng
nìng xìng
cán xìng
jǐ xìng
tiǎn xìng
suǒ xìng
biàn xìng
chán xìng
yāo xìng
xíng xìng
xī xìng
jiǎo xìng
xún xìng
bī xìng
duō xìng
xié xìng
bù xìng
huān xìng
jiān xìng
dào xìng
qiān xìng
yóu xìng
háo xìng
xīn xìng
hā xìng
guò xìng
yāo xìng
lín xìng
(.好工具)宠幸chǒngxìng
(1) 旧指帝王对后妃、臣下的宠爱,泛指地位高的人对地位低的人的宠爱
英make a pet of sb.⒈ 亦作“宠倖”。宠爱。多用于帝王对后妃及臣下。
引《史记·袁盎晁错列传》:“景帝即位,以错为内史, 错常数请间言事,輒听,宠幸倾九卿。”
《南史·贺瑒朱异传论》:“异遂徼宠倖,任事居权。”
宋秦醇《赵飞燕别传》:“赵后知帝见昭仪浴,益加宠幸,乃具汤浴,请帝以观。”
《京本通俗小说·志诚张主管》:“李媒云:‘是王招宣府里出来的小夫人。 王招宣初娶时,十分宠幸。’”
清黄钧宰《金壶浪墨·十二红》:“某当事姬妾甚多,其最宠倖者三人。”
⒉ 指受宠幸的人。
引《后汉书·周举传》:“朝多宠倖,禄不叙德。”
《警世通言·赵太祖千里送京娘》:“不但是为君以后,早朝宴罢,宠幸希疎,自他未曾发跡变泰的时节,也就是个铁錚錚的好汉。”
沙汀《困兽记》二三:“他继续着喊叫,虽然因为那个宠幸的出现,他的詈骂却愈来愈空泛,叫一个局外人无从知道究竟。”
⒊ 光宠荣幸。见“宠幸”。
引叶圣陶《城中·微波》:“这在藻如是何等的宠幸,同时又是何等的诱惑!”
宠爱。
宠chǒng(动)喜爱;爱;偏爱。
幸读音:xìng幸xìng(1)(名)幸福;幸运:荣~|三生有~。(2)(动)认为幸福而高兴:欣~|庆~|~灾乐祸。(3)(动)〈书〉望;希望:~勿推却。(4)(副)侥幸:~亏|~免。(5)(动)〈书〉宠幸:~臣。(6)(动)旧时指皇帝到达某地:巡~|临~。(7)姓。