chǒng bēn
chǒng niàn
chǒng yù
chǒng lù
chǒng lài
chǒng qì
chǒng huì
chǒng pàn
chǒng jiē
chǒng zhuó
chǒng ér
chǒng bì
chǒng yòng
chǒng suì
chǒng láo
chǒng guì
chǒng xíng
chǒng jiǎng
chǒng xiá
chǒng shǎng
chǒng nì
chǒng jìn
chǒng yào
chǒng hào
chǒng mìng
chǒng lǐ
chǒng jì
chǒng lù
chǒng dài
chǒng sī
chǒng miǎn
chǒng yì
chǒng shù
chǒng zhì
chǒng bāo
chǒng nì
chǒng yào
chǒng xī
chǒng bié
chǒng yù
chǒng shù
chǒng zhù
chǒng qiè
chǒng yù
chǒng zhāo
chǒng rén
chǒng qī
chǒng yǐn
chǒng ài
chǒng yàn
chǒng wù
chǒng niè
chǒng yí
chǒng shèng
chǒng wò
chǒng zhāng
chǒng wèi
chǒng zhòng
chǒng wàng
chǒng jī
chǒng zì
chǒng lè
chǒng cì
chǒng yí
chǒng jīng
chǒng jué
chǒng jiè
chǒng guàn
chǒng juàn
chǒng fú
chǒng rèn
chǒng zǐ
chǒng dàn
chǒng jiāo
chǒng bá
chǒng kuàng
chǒng lì
chǒng suí
chǒng hè
chǒng wèi
chǒng rǔ
chǒng dá
chǒng lì
chǒng cún
chǒng mù
chǒng xìn
chǒng chén
chǒng róng
chǒng gù
chǒng jiā
chǒng gěi
chǒng zàng
chǒng zèng
chǒng jìng
chǒng xìng
chǒng zhào
chǒng guāng
chǒng shòu
chǒng fǎng
chǒng huì
chǒng huài
chǒng jiǎng
chǒng xī
chǒng yù
chǒng líng
chǒng xié
chǒng yìng
chǒng xí
chǒng huò
tǎn suì
shàng suì
mào suì
huà suì
fǔ suì
xū suì
chǒng suì
yáng suì
jué suì
fū suì
quán suì
bǔ suì
chéng suì
yǔn suì
quǎn suì
wèi suì
shùn suì
zhǒng suì
hè suì
qiào suì
chàng suì
huán suì
fēng suì
jìng suì
chēng suì
dá suì
jiāo suì
jǐng suì
guǒ suí
yáng suì
chàng suì
jì suì
zhí suì
bù suí
qǔ suì
yāo suì
wèn suì
wǎn suì
⒈ 谓使之尊荣显达。
引汉王符《潜夫论·务本》:“故为政者,明督工商,勿使淫伪;困辱游业,勿使擅利;宽假本农,而宠遂学士,则民富而国平矣。”
彭铎校正:“《楚语》注:‘宠,荣也。’《礼记·緇衣》注:‘遂,犹达也。’谓使之荣达也。”
宠chǒng(动)喜爱;爱;偏爱。
遂读音:suì,suí[ suì ]1.顺心;称意:~心。~愿。
2.成功:百事乃~。阴谋未~。
3.文言连词。于是:书既发,~举兵。