chǒng suì
chǒng huì
chǒng jìng
chǒng zhuó
chǒng xìn
chǒng bēn
chǒng pàn
chǒng líng
chǒng wèi
chǒng yào
chǒng ér
chǒng xíng
chǒng yù
chǒng jiāo
chǒng xī
chǒng qiè
chǒng zàng
chǒng wù
chǒng bāo
chǒng bié
chǒng kuàng
chǒng ài
chǒng huài
chǒng yí
chǒng jīng
chǒng wèi
chǒng cì
chǒng yì
chǒng suí
chǒng yòng
chǒng zhào
chǒng juàn
chǒng jì
chǒng jiē
chǒng xī
chǒng yǐn
chǒng shòu
chǒng lì
chǒng nì
chǒng zǐ
chǒng qì
chǒng hào
chǒng mìng
chǒng láo
chǒng zhòng
chǒng miǎn
chǒng zì
chǒng jìn
chǒng gù
chǒng shù
chǒng chén
chǒng rǔ
chǒng xié
chǒng shèng
chǒng guāng
chǒng nì
chǒng xìng
chǒng huò
chǒng lè
chǒng xiá
chǒng róng
chǒng bá
chǒng niàn
chǒng mù
chǒng jī
chǒng sī
chǒng niè
chǒng yí
chǒng yào
chǒng hè
chǒng jiā
chǒng yàn
chǒng qī
chǒng guì
chǒng jiǎng
chǒng huì
chǒng wò
chǒng zhāng
chǒng wàng
chǒng zhù
chǒng lài
chǒng zhāo
chǒng bì
chǒng yìng
chǒng yù
chǒng xí
chǒng yù
chǒng shù
chǒng jué
chǒng jiǎng
chǒng rèn
chǒng zèng
chǒng shǎng
chǒng cún
chǒng fǎng
chǒng dá
chǒng lù
chǒng jiè
chǒng lì
chǒng zhì
chǒng yù
chǒng guàn
chǒng dàn
chǒng fú
chǒng lǐ
chǒng gěi
chǒng rén
chǒng lù
chǒng dài
zhī jiè
ēn jiè
yǎng jiè
jiǎ jiè
zhōu jiè
guān jiè
xù jiè
dài jiè
ā jiè
zhuǎn jiè
kuān jiè
qǐ jiè
kuò jiè
yōu jiè
fú jiè
gào jiè
ráo jiè
kǎ jiè
bù jiè
chóu jiè
chū jiè
yī jiè
lìn jiè
jiē jiè
diàn jiè
yì jiè
jiǎ jiè
zū jiè
bāo jiè
chāi jiè
xī jiè
píng jiè
nuó jiè
chǒng jiè
shāng jiè
gù jiè
cuō jiè
huàn jiè
róng jiè
tàn jiè
zī jiè
xià jiè
jiǎng jiè
chèn jiè
báo jiè
yù jiè
wèi jiè
tuī jiè
tōng jiè
jǔ jiè
jù jiè
qí jiè
zhāi jiè
quàn jiè
dǐ jiè
bì jiè
zhī jiè
qiú jiè
shē jiè
liú jiè
⒈ 谓给予荣宠和奖励。借,奖借。
引宋苏辙《辞御史中丞札子》:“凡任人之得失,实繫朝廷之重轻……如臣鄙凡,何以堪此。况復职冠河图之祕,亦非近事之比。虽朝廷过听,欲以宠借小臣,而臣自度量,顾愿少安愚分。”
宠chǒng(动)喜爱;爱;偏爱。
借读音:jiè借jiè(1)(动)暂时使用别人的物品或金钱;借进:向图书馆~书|跟人~钱。(2)(动)把物品或金钱暂时供给别人使用;借出:~书给他|~钱给人。借jiè(1)(动)假托:~故|~端。(2)(动)凭借:~手(假手)。