chǒu cuì
chǒu nüè
chǒu zá
chǒu lòu
chǒu xiè
chǒu lì
chǒu nì
chǒu tǔ
chǒu wèn
chǒu dú
chǒu sú
chǒu yǔ
chǒu yīn
chǒu lì
chǒu liè
chǒu tú
chǒu shì
chǒu shǐ
chǒu lòu
chǒu rǔ
chǒu shí
chǒu míng
chǒu jué
chǒu shì
chǒu cí
chǒu huà
chǒu tài
chǒu dàn
chǒu jié
chǒu lǔ
chǒu xiǎn
chǒu qī
chǒu chā
chǒu zèn
chǒu bǎo
chǒu chái
chǒu yán
chǒu jiǎo
chǒu xiàng
chǒu chà
chǒu zuò
chǒu xuè
chǒu chǐ
chǒu yì
chǒu zhuàng
chǒu dǎng
chǒu hái
chǒu ròu
chǒu dǐ
chǒu chà
chǒu shēng
chǒu zhì
chǒu zhuō
chǒu lèi
chǒu shàn
chǒu wū
chǒu yì
chǒu zhèng
chǒu guài
chǒu wén
chǒu diǎn
chǒu è
chǒu xíng
chǒu dàn
chǒu jǔ
chǒu bó
chǒu guāi
chǒu huò
chǒu jù
chǒu yí
chǒu màn
chǒu zú
chǒu shēng
chǒu jié
chǒu mò
chǒu chà
chǒu wū
chǒu yí
chǒu shì
chǒu dì
chǒu xiè
chǒu bǐ
chǒu huì
chǒu huà
chǒu qì
qín zhuō
shǒu zhuō
cū zhuō
lǔ zhuō
pǔ zhuō
zhì zhuō
chī zhuō
qǔ zhuō
bǐ zhuō
kǒu zhuō
chí zhuō
gōng zhuō
fàn zhuō
bǐ zhuō
cī zhuō
nèi zhuō
chōng zhuō
yǐn zhuō
nú zhuō
hān zhuō
niù zhuō
níng zhuō
lòu zhuō
bǎi zhuō
jiū zhuō
guǐ zhuō
bào zhuō
sù zhuō
shū zhuō
qiān zhuō
wán zhuō
duǎn zhuō
gàng zhuō
cū zhuō
sì zhuō
jiān zhuō
dùn zhuō
pí zhuō
kuàng zhuō
láo zhuō
chí zhuō
xiè zhuō
qiǎn zhuō
chǒu zhuō
chī zhuō
zhì zhuō
zuò zhuō
wěi zhuō
yú zhuō
gū zhuō
jiǎn zhuō
cáng zhuō
lǎo zhuō
gǔ zhuō
lǎn zhuō
àn zhuō
bèn zhuō
lǔ zhuō
⒈ 丑陋笨拙。
引北齐颜之推《颜氏家训·文章》:“吾见世人,至无才思,自谓清华,流布丑拙,亦以众矣。”
唐张鷟《游仙窟》:“下官遂作而谢曰:‘沧海之中难为水,霹靂之后难为雷。不敢推辞,定为丑拙。’”
明蒋一葵《长安客话·碧云寺》:“卓锡泉傍一柳纍纍若负癭,形甚丑拙,众呼癭柳。”
[ chǒu ]
1.地支的第二位,属牛。
2.用于计时:丑时(凌晨一点至三点)。
3.传统戏剧角色名:丑角。丑旦。
4.相貌难看:丑陋。
5.可厌恶的,可耻的,不光荣的:丑化。丑恶。丑闻。丑态百出。跳梁小丑。
拙读音:zhuō拙zhuō(1)(形)笨:~笨|手~|眼~。(2)(形)谦辞;称自己的(文章、见解等):~笔|~译|~著|~作。