cáng nù
cáng duǒ
cáng zhōu
cáng guāng
cáng míng
cáng mái
cáng gǒu
cáng guǐ
cáng hé
cáng fǔ
cáng wǎng
cáng zōng
cáng nì
cáng jǔ
cáng jiān
cáng fú
cáng jī
cáng shōu
cáng yā
cáng yín
cáng shí
zàng xì
cáng fǒu
cáng yè
cáng kōu
cáng yē
cáng xù
cáng hù
cáng shū
cáng fēng
zàng qīng
zàng zú
zàng xiāng
cáng qù
cáng cuī
cáng mìng
cáng áng
cáng xìng
cáng shēn
cáng yòng
cáng lùn
cáng gài
cáng zhuō
cáng chù
cáng gōu
cáng gōu
zàng lán
cáng jiāo
cáng yè
zhì zhuō
yǐn zhuō
gǔ zhuō
chí zhuō
fàn zhuō
qín zhuō
lǔ zhuō
cī zhuō
kǒu zhuō
jiǎn zhuō
nèi zhuō
jiān zhuō
shǒu zhuō
zhì zhuō
duǎn zhuō
bǎi zhuō
láo zhuō
bèn zhuō
lǎn zhuō
pǔ zhuō
guǐ zhuō
àn zhuō
pí zhuō
chī zhuō
níng zhuō
xiè zhuō
bǐ zhuō
bào zhuō
lǎo zhuō
bǐ zhuō
cū zhuō
cū zhuō
chí zhuō
lǔ zhuō
dùn zhuō
lòu zhuō
kuàng zhuō
wán zhuō
chōng zhuō
yú zhuō
niù zhuō
qiǎn zhuō
shū zhuō
qǔ zhuō
qiān zhuō
cáng zhuō
sì zhuō
gōng zhuō
gàng zhuō
wěi zhuō
gū zhuō
jiū zhuō
zuò zhuō
sù zhuō
chī zhuō
hān zhuō
nú zhuō
chǒu zhuō
⒈ 掩藏拙劣,不以示人。常用为自谦之辞。
引唐罗隐《自贻》诗:“纵无显效亦藏拙,若有所成甘守株。”
《水浒传》第十九回:“晁某是个不读史书的人,甚是麄卤。今日事在藏拙,甘心与头领帐下做一小卒,不弃幸甚。”
清李渔《慎鸾交·计竦》:“花封纵美,也敌不过亲职高,和盘托出空貽笑,倒不如藏拙为高。”
鲁迅《书信集·致台静农》:“字写得坏极,请勿裱挂,为我藏拙也。”
掩蔽自己拙劣的意见、技能等,不敢显示披露。常用作自谦之辞。
1. 隐避起来:埋藏。包藏。藏奸。藏匿。隐藏。蕴藏。藏污纳垢。
2. 收存起来:收藏。藏品。藏书。储藏。
拙读音:zhuō拙zhuō(1)(形)笨:~笨|手~|眼~。(2)(形)谦辞;称自己的(文章、见解等):~笔|~译|~著|~作。