fàn àn
fàn hán
fàn qū
fàn bì
fàn chù
fàn èr
fàn kē
fàn tǔ
fàn bào
fàn jìn
fàn shǒu
fàn chù
fàn bá
fàn lì
fàn jiàn
fàn wǔ
fàn nán
fàn xián
fàn dòu
fàn biān
fàn mào
fàn wēi
fàn shì
fàn xiāo
fàn dǎo
fàn cuò
fàn lín
fàn duì
fàn nù
fàn chǐ
fàn kuáng
fàn zhuō
fàn yóu
fàn fá
fàn yí
fàn kòu
fàn jìng
fàn lǜ
fàn kēi
fàn xìng
fàn shùn
fàn fǎ
fàn jiē
fàn hài
fàn liè
fàn zuǐ
fàn shǎ
fàn chuáng
fàn sī
fàn yán
fàn shé
fàn guī
fàn sāi
fàn xìn
fàn nì
fàn suì
fàn shāng
fàn nán
fàn shēng
fàn kùn
fàn guān
fàn shǔ
fàn jiàng
fàn jì
fàn è
fàn gàn
fàn guǎ
fàn zhèng
fàn wéi
fàn huàn
fàn jiàn
fàn lěi
fàn zuì
fàn sè
fàn fēng
fàn juàn
fàn guī
fàn chù
fàn fēn
fàn tóu
fàn xiǎng
fàn jiē
fàn zāng
fàn zhì
fàn wéi
fàn kè
fàn què
fàn jiān
fàn zhāi
fàn wěi
fàn yán
fàn zhòng
fàn luàn
fàn jiān
fàn yè
fàn wēi
fàn rén
fàn bìng
fàn liè
fàn wǔ
fàn lì
fàn xīn
fàn diào
fàn yì
fàn jiè
fàn jiào
fàn zhèng
fàn lì
fàn huì
fàn chóu
fàn jiè
fàn mén
fàn mǎo
fàn mìng
fàn shang
fàn hún
yú zhuō
xiè zhuō
chǒu zhuō
lòu zhuō
niù zhuō
bào zhuō
cī zhuō
jiān zhuō
bèn zhuō
chí zhuō
àn zhuō
zhì zhuō
bǐ zhuō
sì zhuō
duǎn zhuō
gàng zhuō
nèi zhuō
pí zhuō
lǔ zhuō
jiǎn zhuō
bǎi zhuō
guǐ zhuō
wěi zhuō
cū zhuō
zuò zhuō
fàn zhuō
chī zhuō
sù zhuō
níng zhuō
chī zhuō
chōng zhuō
qǔ zhuō
bǐ zhuō
qiān zhuō
gōng zhuō
pǔ zhuō
qín zhuō
wán zhuō
cáng zhuō
gǔ zhuō
shǒu zhuō
shū zhuō
chí zhuō
zhì zhuō
lǔ zhuō
jiū zhuō
lǎn zhuō
gū zhuō
cū zhuō
qiǎn zhuō
hān zhuō
láo zhuō
kuàng zhuō
lǎo zhuō
nú zhuō
dùn zhuō
kǒu zhuō
yǐn zhuō
恶化;弄僵。
⒈ 恶化;弄僵。
引《二刻拍案惊奇》卷二十:“陈定慌了,竭力医祷无效, 丁氏也自尽心伏侍,争奈病痛犯拙,毕竟不起,呜呼哀哉了。”
《野叟曝言》第六回:“不干小的们事,他自犯拙了,也不是小的们敢多事。”
做错。
犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。
拙读音:zhuō拙zhuō(1)(形)笨:~笨|手~|眼~。(2)(形)谦辞;称自己的(文章、见解等):~笔|~译|~著|~作。