shū bù
shū zì
shū suǒ
shū qì
shū shí
shū qīn
shū jué
shū gé
shū xìng
shū lǎn
shū pì
shū tuō
shū fēn
shū qiǎn
shū lí
shū jiǎn
shū dào
shū huáng
shū chè
shū hù
shū sè
shū yōng
shū yùn
shū kāng
shū má
shū lǎng
shū wǔ
shū zhù
shū shù
shū záo
shū wǎng
shū fèi
shū rǒng
shū dài
shū è
shū kǎi
shū kuài
shū lòu
shū lòu
shū jīn
shū kuò
shū lè
shū lěng
shū jùn
shū xì
shū zhuō
shū bǐ
shū zòu
shū pǔ
shū chù
shū lǎn
shū chì
shū měng
shū zòng
shū zhōng
shū gǎo
shū fù
shū bào
shū xiāng
shū yú
shū shū
shū zhì
shū chàng
shū bài
shū lüè
shū lì
shū mǐ
shū jùn
shū jǐ
shū kuáng
shū shī
shū niè
shū lì
shū zhǎn
shū biǎo
shū jì
shū shuǎng
shū lín
shū huì
shū jué
shū xiè
shū chuǎn
shū fú
shū sōng
shū jìn
shū wán
shū hěn
shū miáo
shū yě
shū jì
shū jùn
shū yōng
shū gǎo
shū fù
shū fāng
shū ào
shū jiè
shū shuāi
shū kāi
shū máo
shū huá
shū yǔ
shū liáng
shū luò
shū mèng
shū màn
shū tì
shū yuè
shū jié
shū tōng
shū wàng
shū yì
shū bǔ
shū bān
shū àn
shū jué
shū yuán
shū zhù
shū kuàng
shū cū
shū sù
shū lài
shū miǎo
shū cóng
shū yú
shū kè
shū mì
shū yǐng
shū guǎng
shū dàn
shū sháo
shū jiě
shū bù
shū yuǎn
shū lǔ
shū cái
shū jiē
shū zhù
shū tóng
shū yuè
shū yǔ
shū lǜ
shū nì
shū huái
shū bó
shū jiān
shū jùn
shū chén
shū tuì
shū yì
shū shòu
shū dàn
shū jǔ
shū fēng
shū jiàn
shū jiǎn
shū shǔ
shū dá
shū mò
shū duò
shū liàng
shū huō
shū hu
shū sǎn
shū sè
shū báo
shū jiàn
shū dàn
shū chù
shū dǎo
shū sàng
shū qì
shū miù
shū cǎo
shū lián
shū níng
shū sú
shū lǐ
shū hóng
shū dí
wán zhuō
bèn zhuō
lǔ zhuō
jiān zhuō
gōng zhuō
lòu zhuō
bǐ zhuō
cū zhuō
cī zhuō
zhì zhuō
sì zhuō
kǒu zhuō
sù zhuō
chī zhuō
fàn zhuō
zuò zhuō
láo zhuō
niù zhuō
lǔ zhuō
yú zhuō
qiān zhuō
shū zhuō
nú zhuō
bào zhuō
shǒu zhuō
yǐn zhuō
lǎn zhuō
níng zhuō
guǐ zhuō
xiè zhuō
jiǎn zhuō
pǔ zhuō
gǔ zhuō
bǐ zhuō
zhì zhuō
qiǎn zhuō
cáng zhuō
chí zhuō
bǎi zhuō
pí zhuō
chī zhuō
hān zhuō
wěi zhuō
chí zhuō
àn zhuō
dùn zhuō
qín zhuō
gàng zhuō
cū zhuō
kuàng zhuō
chōng zhuō
nèi zhuō
gū zhuō
duǎn zhuō
qǔ zhuō
chǒu zhuō
lǎo zhuō
jiū zhuō
⒈ 亦作“疎拙”。
⒉ 粗疏笨拙;粗略拙劣。
引《韩非子·难四》:“事以微巧成,以疏拙败。”
唐成玄英《<庄子>序》:“依子玄所注三十篇,輒为疏解,总三十卷。虽復词情疏拙,亦颇有心跡指归。”
金王若虚《文辨一》:“迁文虽奇,疎拙亦多,不必皆可取也。”
王统照《<短篇小说选集>序言》:“对社会生活的经历与认识的浮浅,思想的薄弱,想像力的欠缺,文词的疏拙,在这里不必一一具述。”
⒊ 懒散笨拙。
引唐罗隐《寄许融》诗:“多病仍疏拙,唯君与我同。”
宋苏舜钦《维舟野步呈子履》诗:“古人负才业,未必为世用;吾儕性疎拙,摈弃安足痛。”
明刘基《谢恩表》:“臣基一介愚庸,生长南裔,疎拙无似。”
疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。
拙读音:zhuō拙zhuō(1)(形)笨:~笨|手~|眼~。(2)(形)谦辞;称自己的(文章、见解等):~笔|~译|~著|~作。