yú sú
yú mèi
yú zhuō
yú bèn
yú chǔn
yú zhōng
yú yǒng
yú qíng
yú làn
yú chǔn
yú juàn
yú xiǔ
yú yán
yú míng
yú wèi
yú yí
yú chéng
yú zhǔ
yú méng
yú gōng
yú gǔ
yú dùn
yú nuò
yú gǔ
yú jìn
yú guǎng
yú luàn
yú kěn
yú àn
yú wán
yú gǔ
yú sù
yú méng
yú sǒu
yú zéi
yú sè
yú lǔ
yú méng
yú tún
yú cè
yú mào
yú lòu
yú nú
yú lǜ
yú qiǎn
yú què
yú chán
yú gù
yú àn
yú biǎn
yú shī
yú huò
yú yī
yú mào
yú chōng
yú pǔ
yú guǎn
yú hāng
yú dàn
yú jiān
yú zhuó
yú xìng
yú liè
yú rú
yú dùn
yú duǎn
yú xī
yú duò
yú lóng
yú dòng
yú wǎng
yú bào
yú jiǎo
yú báo
yú zhí
yú huái
yú nòng
yú kǔn
yú jiàn
yú chī
yú hàn
yú wū
yú lǔ
yú rén
yú jiàn
yú fán
yú kuì
yú xiào
yú ruò
yú róu
yú měng
yú fù
yú yōng
yú hān
yú lǎo
yú kuǎn
yú zhì
yú yín
yú chōng
yú bì
yú fū
yú àn
yú yě
yú zhuàng
yú xián
yú ǎo
yú shèn
yú xīn
yú nán
yú mí
yú yōng
yú gàn
yú zhī
yú kuáng
yú bǐ
sì zhuō
xiè zhuō
jiū zhuō
zhì zhuō
chí zhuō
bǐ zhuō
bào zhuō
wěi zhuō
qǔ zhuō
chǒu zhuō
hān zhuō
cū zhuō
lòu zhuō
kǒu zhuō
duǎn zhuō
chōng zhuō
zhì zhuō
gǔ zhuō
shū zhuō
nú zhuō
kuàng zhuō
gū zhuō
gōng zhuō
qiān zhuō
nèi zhuō
pí zhuō
niù zhuō
dùn zhuō
chī zhuō
fàn zhuō
wán zhuō
qiǎn zhuō
chí zhuō
lǔ zhuō
bǐ zhuō
sù zhuō
lǎn zhuō
yǐn zhuō
shǒu zhuō
gàng zhuō
lǎo zhuō
lǔ zhuō
cū zhuō
pǔ zhuō
qín zhuō
cáng zhuō
chī zhuō
yú zhuō
jiǎn zhuō
láo zhuō
níng zhuō
guǐ zhuō
jiān zhuō
bèn zhuō
cī zhuō
àn zhuō
bǎi zhuō
zuò zhuō
⒈ 愚昧笨拙。
引《吕氏春秋·勿躬》:“人主自智而愚人,自巧而拙人。若此,则愚拙者请矣,巧智者詔矣。”
郑观应《盛世危言·技艺》:“若辈亦自等庸奴,自安愚拙,无一聪明秀颖之士肯降心而相从者。”
冰心《寄小读者》十四:“如今不再干那愚拙、煞风景的事。”
亦指愚昧笨拙之人。 宋苏轼《上韩丞相论灾伤手实书》:“軾到郡二十餘日矣。民物椎鲁,过客稀少,真愚拙所宜久处也。”
愚昧笨拙。
如:「不揣愚拙,谨献刍言。」
愚yú(1)(形)愚笨;傻:~人|~陋|~懦|~顽|~妄|~不可及|大智若~。(2)(动)愚弄:为人所~|~民政策。(3)(代)用于自称的谦词:~兄|~见|~以为不可。
拙读音:zhuō拙zhuō(1)(形)笨:~笨|手~|眼~。(2)(形)谦辞;称自己的(文章、见解等):~笔|~译|~著|~作。