jīng quàn
jīng yuè
jīng qí
jīng diǎn
jīng jiǎ
jīng fán
jīng míng
jīng hǎn
jīng zhāo
jīng zhuó
jīng xià
jīng ěr
jīng chē
jīng bié
jīng zhōng
jīng mì
jīng yì
jīng pú
jīng zhì
jīng xuān
jīng kuài
jīng xiào
jīng liú
jīng chóng
jīng mén
jīng bēn
jīng huī
jīng xián
jīng sì
jīng jǐ
jīng qí
jīng pèi
jīng pèi
jīng zhēn
jīng shàn
jīng bì
jīng fān
jīng yóu
jīng lǘ
jīng yǐn
jīng yáng
jīng gōng
jīng chǒng
jīng shàng
jīng zhào
jīng láo
jīng xù
jīng yán
jīng xìn
jīng sè
jīng wéi
jīng qǐ
jīng biǎo
jīng fān
jīng xiǎn
jīng jǔ
jīng yōng
jīng mìng
jīng xù
jīng zhì
jīng dào
jīng zhān
jīng dé
jīng yáng
jīng jiǎn
jīng gài
jīng jiǎng
jīng shǎng
jīng yì
jīng gān
jīng yú
jīng gàn
jīng jiē
jīng jiā
jīng yì
jīng mù
jīng bāo
jīng yǔ
jīng yú
jīng gǔ
jīng lù
jīng zhí
jīng bó
jīng dà
jīng máo
fān huī
dān huī
tí huī
sān huī
hái huī
fān huī
jiè huī
cháng huī
zhēng huī
yún huī
lí huī
bái huī
jūn huī
jiàng huī
róng huī
zài huī
zhāo huī
huáng huī
jié huī
máo huī
yī huī
diàn huī
jiàn huī
zhuàng huī
qǐ huī
jìn huī
qí huī
zhǐ huī
xíng huī
jīng huī
旌麾jīnghuī
(1) 帅旗;指挥军队的旗帜
例大破遂军,得其旌麾。——《三国志·夏侯渊传》英chief mander’s banner(2) 借指军队
例旌麾南指。——《资治通鉴》英army⒈ 亦作“旍麾”。
⒉ 帅旗。
引《三国志·魏志·夏侯渊传》:“大破遂军,得其旌麾。”
《梁书·武帝纪上》:“旍麾所指,威稜无外。”
唐卢象《送赵都护赴安西》诗:“下客候旌麾,元戎復在斯。”
清陈康祺《燕下乡脞录》卷一:“凡二公旌麾所驻,盗贼为之潜踪。”
⒊ 泛指旗帜。
引《旧唐书·封常清传》:“常清所以不死者,不忍污国家旌麾。”
宋王安石《送李才元校理知邛州》诗:“关吏相呼迎印綬,里儿争出望旌麾。”
姚椿《题<杜陆两家诗集>》诗:“旌麾坚梁垒,金鼓扫秦缶。”
⒋ 借指征战;战乱。
引三国魏曹植《离思赋》:“欲毕力於旌麾,将何心而远之。”
唐虞世南《从军行》之一:“结髮早驱驰,辛苦事旌麾。”
清杜濬《初闻灯船鼓吹歌》:“九州富庶无旌麾, 扬州之域尤稀奇。”
旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。
麾读音:huī麾huī(1)本义:(名)古代指挥军队的旗子。(2)(动)〈书〉指挥(军队)。