sāng zhú
sāng niǎn
sāng chóng
sāng fén
sāng shí
sāng lí
sāng má
sāng tǔ
sāng gǔ
sāng jī
sāng yāng
sāng qián
sāng lín
sāng yáng
sāng gǔ
sāng xiāng
sāng ěr
sāng dù
sāng zhī
sāng gān
sāng hú
sāng rèn er
sāng yān
sāng jī
sāng fù
sāng jià
sāng gōng
sāng jiān
sāng xīn
sāng qí
sāng hù
sāng jǐn
sāng é
sāng shàng
sāng yú
sāng běn
sāng zhǔ
sāng jī
sāng xiē
sāng guǎn
sāng hù
sāng luò
sāng zhù
sāng yuán
sāng yōng
sāng jǐng
sāng hǎi
sāng chā
sāng shū
sāng shèn
sāng pǔ
sāng cāng
sāng yè
sāng cán
sāng péng
sāng lún
sāng ráng
sāng kǒng
sāng zhè
sāng sī
sāng hé
sāng fǔ
sāng yě
sāng lǐ
sāng huò
sāng nóng
sāng huáng
sāng gū
sāng xiǎn
sāng zǐ
sāng lù
sāng jīng
sāng chóu
sāng gōng
sāng huā
sāng tián
sāng xǐ
sāng jiū
sāng sè
sāng bǐ
sāng é
sāng ér
sāng mò
sāng chén
sāng shèn
sāng mén
sāng pú
sāng yú
sāng chā
sāng hù
桑树的第二层皮。白色。为造皮纸的上等原料。
明宋应星《天工开物·纸料》:“凡纸质,用楮树皮与桑穰、芙蓉膜等诸物者,为皮纸。” 明宋应星《天工开物·造皮纸》:“ 永嘉蠲糨纸亦桑穰造。”《明史·蒋德璟传》:“ 德璟言:‘百姓虽愚,谁肯以一金买一纸。’帝不听。又因局官言,责取桑穰二百万斤於畿辅、 山东 、 河南 、 浙江 。”
桑sāng(1)(名)桑树;乔木;叶子是蚕的饲料;嫩枝的韧皮纤维可造纸;果穗可以吃;嫩枝、根的白皮、叶和果实均可入药。(2)(名)姓。
穣读音:ráng古同“穰”。