sāng jī
sāng zhè
sāng chóng
sāng jiū
sāng chā
sāng yú
sāng shū
sāng pǔ
sāng sī
sāng luò
sāng gǔ
sāng cāng
sāng lún
sāng lín
sāng é
sāng hù
sāng hú
sāng shàng
sāng fù
sāng kǒng
sāng tǔ
sāng zhú
sāng fǔ
sāng lù
sāng ěr
sāng xiē
sāng mò
sāng yāng
sāng é
sāng lǐ
sāng gōng
sāng xǐ
sāng yōng
sāng pú
sāng gān
sāng huò
sāng chā
sāng jī
sāng jià
sāng zǐ
sāng zhù
sāng xiǎn
sāng yè
sāng yě
sāng tián
sāng xīn
sāng rèn er
sāng yuán
sāng zhī
sāng fén
sāng yáng
sāng jīng
sāng ráng
sāng má
sāng xiāng
sāng péng
sāng qí
sāng dù
sāng běn
sāng hù
sāng yú
sāng qián
sāng ér
sāng niǎn
sāng zhǔ
sāng lí
sāng nóng
sāng huáng
sāng yān
sāng cán
sāng huā
sāng shèn
sāng gōng
sāng jī
sāng jǐn
sāng shèn
sāng hù
sāng jiān
sāng gū
sāng shí
sāng jǐng
sāng bǐ
sāng hǎi
sāng guǎn
sāng chén
sāng sè
sāng hé
sāng mén
sāng gǔ
sāng chóu
⒈ 谓种植桑树与苎麻。泛指农桑之事。
引唐杜牧《唐故江西观察使武阳公韦公遗爱碑》:“凿六百陂塘,灌田一万顷,益劝桑苧机织。”
⒉ 指种植桑苎的人。
⒊ 唐陆羽别号。参见“桑苧翁”。
引宋苏轼《九日寻臻阇黎遂泛小舟至勤师院》诗:“明年桑苧煎茶处,忆著衰翁首重回。”
桑sāng(1)(名)桑树;乔木;叶子是蚕的饲料;嫩枝的韧皮纤维可造纸;果穗可以吃;嫩枝、根的白皮、叶和果实均可入药。(2)(名)姓。
苎读音:zhù1.〔苎麻〕多年生草本植物。茎直立,丛生。白叶种苎麻,茎皮纤维洁白,有光泽,易染色,不皱缩,是纺织夏布的重要原料。
2.“苧”,另音níng