jǐng hàn
jǐng wū
jǐng huā
jǐng dǐ
jǐng zhòu
jǐng fù
jǐng guǒ
jǐng jià
jǐng yán
jǐng gōng
jǐng yǎn
jǐng fù
jǐng kǒng
jǐng jiù
jǐng gàn
jǐng sì
jǐng qú
jǐng kē
jǐng yì
jǐng rán
jǐng pǔ
jǐng shuǐ
jǐng hù
jǐng shì
jǐng cè
jǐng wèi
jǐng lǘ
jǐng gàn
jǐng lú
jǐng diàn
jǐng mò
jǐng zuó
jǐng má
jǐng jìng
jǐng xīng
jǐng dì
jǐng chuáng
jǐng xiè
jǐng yǎng
jǐng lán
jǐng xié
jǐng luò
jǐng tíng
jǐng wā
jǐng kǎn
jǐng mù
jǐng zào
jǐng shì
jǐng hàn
jǐng jìn
jǐng tǒng
jǐng yí
jǐng qǔ
jǐng yīn
jǐng lán
jǐng méi
jǐng wèi
jǐng zào
jǐng shù
jǐng lǔ
jǐng chǎng
jǐng tián
jǐng shí
jǐng pēn
jǐng xué
jǐng píng
jǐng lǐ
jǐng chéng
jǐng shōu
jǐng wā
jǐng mài
jǐng méi
jǐng wèi
jǐng huá
jǐng shéng
jǐng chuáng
jǐng yú
jǐng suì
jǐng quán
jǐng xiù
jǐng tǎ
jǐng yuān
jǐng jiāng
jǐng tái
jǐng guàn
jǐng yǎn
jǐng mǔ
jǐng kǒu
jǐng kǎn
jǐng gǔ
jǐng guān
jǐng yú
jǐng jǐng
jǐng diàn
jǐng xíng
jǐng shuì
jǐng luò
jǐng hán
jǐng suì
jǐng héng
⒈ 洁净不变貌。
引《易·井》:“往来井井。”
王弼注:“不渝变也。”
孔颖达疏:“此明性常井井,絜静之貌也。往者来者皆使洁静,不以人有往来改其洗濯之性,故曰往来井井也。”
唐羊滔《游烂柯山》诗:“路期访道客,游衍空井井。”
⒉ 形容整齐,有条理。
引《荀子·儒效》:“井井兮其有理也。”
杨倞注:“井井兮,良易之貌;理,有条理也。”
宋张世南《游宦纪闻》卷六:“田畴井井,满目桑麻。”
明何焯《义门读书记·史记上》:“三事错综成文,语脉復井井。”
瞿秋白《赤都心史》三八:“蜘蛛结网,野蜂营窝,虽则条理井井,本能突显……然而人的构筑,胸中早有成竹,以此特异于昆虫。”
⒊ 象声词。
引清和邦额《夜谭随录·吕琪》:“琪纳凉轩下,隐闻井中井井之声不絶。”