jǐng tíng
jǐng chéng
jǐng jìn
jǐng yì
jǐng guān
jǐng wū
jǐng pēn
jǐng rán
jǐng héng
jǐng jìng
jǐng luò
jǐng kǎn
jǐng tǎ
jǐng suì
jǐng jià
jǐng wèi
jǐng má
jǐng jǐng
jǐng píng
jǐng gàn
jǐng lán
jǐng zào
jǐng xué
jǐng méi
jǐng dì
jǐng xiè
jǐng yú
jǐng lǘ
jǐng mù
jǐng gǔ
jǐng chuáng
jǐng hàn
jǐng quán
jǐng yǎn
jǐng shù
jǐng zuó
jǐng mò
jǐng kǒng
jǐng lán
jǐng huā
jǐng diàn
jǐng wèi
jǐng shí
jǐng chuáng
jǐng cè
jǐng huá
jǐng shì
jǐng pǔ
jǐng sì
jǐng yí
jǐng zào
jǐng shuǐ
jǐng kǎn
jǐng wèi
jǐng yuān
jǐng yǎn
jǐng tǒng
jǐng shuì
jǐng gàn
jǐng fù
jǐng qǔ
jǐng yú
jǐng suì
jǐng lǔ
jǐng shéng
jǐng fù
jǐng yán
jǐng jiāng
jǐng hàn
jǐng luò
jǐng jiù
jǐng shì
jǐng chǎng
jǐng wā
jǐng yǎng
jǐng qú
jǐng yīn
jǐng tián
jǐng lú
jǐng diàn
jǐng xíng
jǐng mǔ
jǐng zhòu
jǐng xiù
jǐng kǒu
jǐng hù
jǐng méi
jǐng guǒ
jǐng wā
jǐng xīng
jǐng mài
jǐng gōng
jǐng lǐ
jǐng dǐ
jǐng xié
jǐng kē
jǐng tái
jǐng guàn
jǐng hán
jǐng shōu
qí yì
xiá yì
dū yì
lù yì
lín yì
jùn yì
qǐ yì
lǘ yì
tāng yì
jīng yì
gǔ yì
tián yì
cí yì
bì yì
jiāo yì
hù yì
biān yì
fèng yì
cán yì
qí yì
diàn yì
jù yì
jué yì
yuān yì
gù yì
bài yì
xiāng yì
yù yì
cài yì
fén yì
yán yì
xī yì
tōng yì
biāo yì
fēng yì
hè yì
fù yì
wǔ yì
dà yì
jī yì
xiàn yì
wú yì
páng yì
lí yì
féi yì
fèn yì
bì yì
jǐng yì
zhù yì
fú yì
gōng yì
lòu yì
xià yì
pián yì
chéng yì
jū yì
sī yì
sāi yì
yān yì
yú yì
zōu yì
cài yì
fǔ yì
chì yì
lì yì
yuán yì
jiā yì
fú yì
qiān yì
ā yì
chǔ yì
dǐng yì
líng yì
huáng yì
kuǎi yì
guō yì
bǐ yì
qi yi
fēng yì
xián yì
bāng yì
cì yì
cūn yì
fèn yì
yì yì
⒈ 城镇;乡村。
引语本《周礼·地官·小司徒》:“九夫为井,四井为邑。”
晋陆云《答张士然》诗:“脩路无穷迹,井邑自相循。”
唐杜甫《题忠州龙兴寺所居院壁》诗:“忠州三峡内,井邑聚云根。”
明区大相《南行感怀》诗:“贡采山川竭,徵输井邑虚。”
⒉ 市井。参见“井市”。
引唐王维《初出济州别城中故人》诗:“閭阎河润上,井邑海云深。”
陈贻焮注:“井邑,即市井。”
《新五代史·南平世家》:“荆南节度十州,当唐之末,为诸道所侵, 季兴(高季兴 )始至, 江陵一城而已,兵火之后,井邑凋零。”
明谢肇淛《五杂俎·事部三》:“井邑骚然,商贾罢市。”
⒊ 故里。
引唐张说《唐故赠齐州司马陆公神道碑》:“路艰寇阻,兵危势急,公独颠沛致丧,归其井邑。”
清钱谦益《病榻消寒杂咏》之二九:“老大荒凉餘井邑,半龕残火一翁禪。”
井jǐng(1)(名)从地面往下凿成的能取水的深洞;洞壁多砌上砖石:水~|一口~|双眼~。(2)(名)形状像井的:矿~|油~|盐~|竖~|探~|渗~|天~。(3)(名)二十八宿之一。(4)(名)(Jǐnɡ)姓。井jǐng(形)形容整齐:~然|~~有条。
邑读音:yì邑yì(1)(名)城市;城镇:城~|通都大~。(2)(名)县。