chǐ dì
chǐ lǐ
chǐ chuán
chǐ bǎn
chǐ jí
chǐ èr
chǐ dāo
chǐ guǐ
chǐ gǔ
chǐ bó
chǐ shū
chǐ jiān
chǐ zǔ
chǐ tí
chǐ dú
chǐ jǐn
chǐ fú
chǐ chǔ
chǐ chuí
chǐ huò
chǐ tí
chǐ yàn
chǐ bīng
chǐ yù
chǐ bā
chǐ zhái
chǐ chuí
chǐ sù
chǐ yī
chǐ guō
chǐ mù
chǐ tou
chǐ zi
chǐ kǒu
chǐ rèn
chǐ bàn
chǐ zhōng
chǐ xuě
chǐ hán
chǐ hàn
chǐ cùn
chǐ bù
chǐ shū
chǐ fāng
chǐ jiǎn
chǐ zhào
chǐ bì
chǐ mǎ
chǐ mài
chǐ shéng
chǐ jǐng
chǐ niè
chǐ bō
chǐ jìn
chǐ dù
chǐ shuǐ
chǐ tǔ
chǐ wǔ
chǐ zé
chǐ mò
chǐ zhǐ
chǐ tiě
chǐ tú
chǐ biǎo
chǐ jiān
⒈ 犹言片纸。蹏,即“蹄”(赫蹄),指小而薄的纸。
引明王锡爵《<弇州诗集>序》:“於是尺蹏片牘名山大川之藏毕登简,而天下始覩公之大全。”
⒉ 借指书札。
引清钱谦益《十六日雨中邀徐于诸人看灯口占代简》:“曲栏阴靄意萋迷,发兴邀宾走尺蹏。”
1. 中国市制长度单位(亦称“市尺”。一尺等于十寸。西汉时一尺等于0.231米,今三尺等于一米):尺素(a.一尺长的白绢,借指小画幅;b.书信)。尺短寸长。尺牍。
2. 量长度的器具:竹尺。
3. 像尺的东西:铁尺。仿尺。戒尺。
4. 形容微少或短小:尺布。咫尺天涯。
蹏读音:tí同“蹄”。