chǐ guǐ
chǐ zi
chǐ bīng
chǐ mài
chǐ zhái
chǐ tú
chǐ tou
chǐ zhōng
chǐ tí
chǐ hàn
chǐ zǔ
chǐ rèn
chǐ zhǐ
chǐ mǎ
chǐ hán
chǐ dāo
chǐ mù
chǐ bàn
chǐ wǔ
chǐ chǔ
chǐ yàn
chǐ shéng
chǐ bì
chǐ chuí
chǐ xuě
chǐ tǔ
chǐ mò
chǐ shū
chǐ gǔ
chǐ bā
chǐ niè
chǐ chuí
chǐ jǐng
chǐ yù
chǐ shū
chǐ zé
chǐ huò
chǐ cùn
chǐ jiǎn
chǐ zhào
chǐ fú
chǐ dì
chǐ jǐn
chǐ fāng
chǐ biǎo
chǐ shuǐ
chǐ bó
chǐ jí
chǐ bù
chǐ dù
chǐ jiān
chǐ lǐ
chǐ dú
chǐ kǒu
chǐ tí
chǐ tiě
chǐ jìn
chǐ jiān
chǐ yī
chǐ guō
chǐ sù
chǐ bǎn
chǐ èr
chǐ chuán
chǐ bō
⒈ 咫尺。喻极近的距离。
引南朝宋鲍照《春羁》诗:“佳期每无从, 淮阳非尺咫。”
明何宇度《益部谈资》卷下:“郡斋望隔江羣山,尺咫七峯,分列若屏。”
清赵翼《扈从木兰》诗:“堪笑择地者,尽力争尺咫。”
1. 中国市制长度单位(亦称“市尺”。一尺等于十寸。西汉时一尺等于0.231米,今三尺等于一米):尺素(a.一尺长的白绢,借指小画幅;b.书信)。尺短寸长。尺牍。
2. 量长度的器具:竹尺。
3. 像尺的东西:铁尺。仿尺。戒尺。
4. 形容微少或短小:尺布。咫尺天涯。
咫读音:zhǐ咫zhǐ(量)古代长度名;指八寸:~尺|近在~尺。