chǐ tou
chǐ gǔ
chǐ dú
chǐ chuí
chǐ lǐ
chǐ cùn
chǐ guǐ
chǐ chuí
chǐ shuǐ
chǐ mò
chǐ bì
chǐ wǔ
chǐ fāng
chǐ bǎn
chǐ shū
chǐ zi
chǐ dāo
chǐ zhōng
chǐ yī
chǐ xuě
chǐ zhǐ
chǐ huò
chǐ biǎo
chǐ chuán
chǐ bō
chǐ bā
chǐ dì
chǐ tú
chǐ niè
chǐ jǐn
chǐ tiě
chǐ mù
chǐ zé
chǐ hàn
chǐ tǔ
chǐ bù
chǐ yù
chǐ jìn
chǐ chǔ
chǐ fú
chǐ zhái
chǐ zǔ
chǐ tí
chǐ tí
chǐ shū
chǐ jiǎn
chǐ jiān
chǐ jǐng
chǐ bīng
chǐ jí
chǐ dù
chǐ jiān
chǐ shéng
chǐ rèn
chǐ èr
chǐ sù
chǐ mǎ
chǐ kǒu
chǐ yàn
chǐ mài
chǐ guō
chǐ bàn
chǐ hán
chǐ bó
chǐ zhào
kōng shū
yuè shū
shēng shū
biǎo shū
jiān shū
shū shū
liǎng shū
kuàng shū
jué shū
cǎo shū
mì shū
xiōng shū
jiāo shū
guì shū
bì shū
juān shū
diāo shū
cuì shū
wán shū
gāng shū
yì shū
èr shū
jiàn shū
jiǎn shū
qú shū
qǐ shū
kuān shū
zhuō shū
lù shū
fū shū
yì shū
qú shū
sēn shū
sōu shū
shàng shū
fēng shū
bǎi shū
tíng shū
fū shū
xiān shū
xíng shū
chì shū
gù shū
pá shū
bǐ shū
jī shū
lùn shū
cū shū
láng shū
shǒu shū
cū shū
biàn shū
nǐ shū
bié shū
yù shū
pī shū
guǒ shū
kuáng shū
liè shū
qiān shū
àn shū
kuò shū
chuán shū
jì shū
zì shū
fēng shū
fú shū
kǎi shū
xī shū
dào shū
bǐ shū
chǐ shū
huāng shū
guàn shū
hóng shū
sòng shū
diāo shū
jì shū
quán shū
fù shū
xiāo shū
jǔ shū
guāi shū
kàng shū
yū shū
dān shū
lóng shū
xiāo shū
sōu shū
fēn shū
kǒng shū
tí shū
qīn shū
qīng shū
cūn shū
jù shū
jiào shū
qīng shū
jiàn shū
cū shū
huī shū
lián shū
fú shū
⒈ 指奏章。
引明吴宽《送王汝英南归》诗:“尺疏陈情入舜宫,御批真喜彻重瞳。”
1. 中国市制长度单位(亦称“市尺”。一尺等于十寸。西汉时一尺等于0.231米,今三尺等于一米):尺素(a.一尺长的白绢,借指小画幅;b.书信)。尺短寸长。尺牍。
2. 量长度的器具:竹尺。
3. 像尺的东西:铁尺。仿尺。戒尺。
4. 形容微少或短小:尺布。咫尺天涯。
疏读音:shū疏shū(1)本义:(动)清除阻塞使通畅;疏通:(动)清除阻塞使通畅;疏通(2)(形)事物之间距离远;事物的部分之间空隙大:~林|~星。(3)(形)关系远;不亲近;不熟悉:~远|生~。(4)(动)疏忽:~于防范。(5)(形)空虚:志大才~。(6)(动)分散;使从密变稀:~散。(7)姓。(8)(名)封建时代臣下向君主分条陈述事情的文字;条陈:上~。(9)(名)古书的比“注”更详细的注解;“注”的注:《十三经注~》。