chǐ lǐ
chǐ yàn
chǐ bā
chǐ bīng
chǐ bǎn
chǐ mò
chǐ zé
chǐ shéng
chǐ jǐng
chǐ xuě
chǐ mài
chǐ tou
chǐ shū
chǐ zi
chǐ chuí
chǐ jiān
chǐ shuǐ
chǐ tú
chǐ zhōng
chǐ jí
chǐ bù
chǐ tǔ
chǐ rèn
chǐ hán
chǐ dú
chǐ wǔ
chǐ chuán
chǐ bì
chǐ bó
chǐ bàn
chǐ dù
chǐ cùn
chǐ mù
chǐ guǐ
chǐ dāo
chǐ tiě
chǐ jǐn
chǐ dì
chǐ huò
chǐ chuí
chǐ chǔ
chǐ sù
chǐ zǔ
chǐ bō
chǐ jiān
chǐ gǔ
chǐ hàn
chǐ jìn
chǐ zhǐ
chǐ zhào
chǐ yī
chǐ guō
chǐ fāng
chǐ jiǎn
chǐ biǎo
chǐ kǒu
chǐ mǎ
chǐ tí
chǐ tí
chǐ shū
chǐ fú
chǐ èr
chǐ zhái
chǐ yù
chǐ niè
cì bó
chǐ bó
jiān bó
shū bó
bì bó
pú bó
xiū bó
xù bó
yī bó
hú bó
yù bó
bù bó
juàn bó
xūn bó
pí bó
piān bó
xié bó
shù bó
qián bó
qiū bó
liàn bó
xiào bó
sī bó
cǎi bó
miàn bó
cū bó
zào bó
shén bó
huàn bó
tōng bó
jīng bó
chēn bó
mián bó
fén bó
nèi bó
shǎo bó
bǎo bó
zhǐ bó
fēi bó
pǐ bó
shēng bó
bēn bó
tǎng bó
xiāng bó
jīn bó
bì bó
liè bó
nà bó
sān bó
zhuài bó
zī bó
chóng bó
háo bó
yàn bó
bài bó
huò bó
cái bó
jué bó
zhú bó
màn bó
chǔ bó
pī bó
shé bó
bì bó
kōng bó
jiǎn bó
zhān bó
gǔ bó
jiān bó
lè bó
màn bó
⒈ 长一尺的帛,言其少。
引《战国策·赵策三》:“公子魏牟过赵,赵王迎之,顾反至坐,前有尺帛,且令工以为冠。”
《新唐书·孝友传·刘君良》:“﹝刘君良﹞四世同居,族兄弟犹同产也,门内斗粟尺帛无所私。”
清黄宗羲《黄季真墓志铭》:“七十将至,裹此尺帛。”
⒉ 指书信。
引明何景明《塘上行》:“安得云中雁,尺帛寄离愁?”
清遯庐《童子军·报捷》:“雁云高,问汉家尺帛,几时飞到?”
1. 中国市制长度单位(亦称“市尺”。一尺等于十寸。西汉时一尺等于0.231米,今三尺等于一米):尺素(a.一尺长的白绢,借指小画幅;b.书信)。尺短寸长。尺牍。
2. 量长度的器具:竹尺。
3. 像尺的东西:铁尺。仿尺。戒尺。
4. 形容微少或短小:尺布。咫尺天涯。
帛读音:bó帛bó(名)〈书〉古时对丝织品的总称:~衣。