cí gěi
cí shì
cí zhǐ
cí rén
cí huá
cí ràng
cí lùn
cí láo
cí niǎn
cí tiáo
cí chǎng
cí yī
cí huò
cí lǎo
cí sù
cí dàn
cí shuō
cí qiān
cí jué
cí fèi
cí cáo
cí qíng
cí yè
cí zǔ
cí táng
cí zhāng
cí zhèng
cí sòng
cí mào
cí bìng
cí miǎn
cí qū
cí gé
cí xùn
cí lì
cí wéi
cí kè
cí jué
cí guǎn
cí lìng
cí zhǐ
cí zào
cí jiě
cí jí
cí zǎo
cí diào
cí cān
cí bó
cí jì
cí shǒu
cí hàn
cí àn
cí duì
cí qīng
cí zhǐ
cí qù
cí shòu
cí wèi
cí gào
cí mǎn
cí dá
cí jué
cí lù
cí guān
cí tīng
cí jué
cí tuī
cí miào
cí fú
cí yuán
cí shuò
cí biàn
cí zhí
cí lǐng
cí lín
cí jù
cí cháo
cí shū
cí chǒng
cí zhì
cí fēng
zhì cí
cí wèi
cí lǐ
cí xiē
cí gōng
cí qù
cí shēng
cí bǐ
cí pìn
cí dì
cí qióng
cí chū
cí bù
cí líng
cí chéng
cí diǎn
cí xué
cí chén
cí tóu
cí tǔ
cí yǔ
cí fù
cí lǐ
cí zào
cí sù
cí yào
cí zǎo
cí guī
cí xíng
cí yì
cí yán
cí xiè
cí tuō
cí jiā
cí bì
cí xùn
cí xiè
cí cǎi
cí hǎi
cí zōng
cí mìng
cí huó
cí cǎi
cí tuì
cí shuō
cí fú
cí zhuàng
cí guān
cí bié
cí yì
cí fú
cí róng
cí suì
cí quē
cí jù
cí qì
cí miàn
cí sè
cí yì
tán tǔ
ǒu tǔ
yǎo tǔ
qīng tǔ
gòng tǔ
tuī tǔ
mèn tǔ
yuě tǔ
gāng tǔ
qìng tǔ
yīn tǔ
yī tǔ
fā tǔ
hán tǔ
qīng tǔ
ǒu tù
cí tǔ
ōu tù
tán tǔ
tuò tǔ
tūn tǔ
zhū tǔ
wù tǔ
lú tǔ
yán tǔ
cí tǔ
jù tù
xián tǔ
pēn tǔ
hāi tǔ
lù tǔ
⒈ 犹谈吐。
引《北史·元顺传》:“及见,直往登牀,捧手抗礼,王公先达莫不怪慴,而顺辞吐傲然,若无所覩。”
《新唐书·房琯传》:“见肃宗,具言上皇所以传付意,因道当时利病,箝索虏情,辞吐华畅,帝为改容。”
言辞谈吐。
辞cí(1)(名)优美的语言:~令。(2)(名)古典文学的一种体裁:楚~。(3)(动)告别:~行。(4)(动)不接受;请求离去:~职。(5)(动)躲避、推托:万死不~。
吐读音:tǔ,tù[ tǔ ]1. 使东西从口里出来:吐痰。吞吐。吐刚茹柔(吐出硬的,吃下软的;喻欺软怕硬)。
2. 放出,露出:高粱吐穗。吐故纳新。
3. 说出:吐话。一吐为快。