cí hǎi
cí tuì
cí gōng
cí yè
cí niǎn
cí róng
cí miǎn
cí quē
cí chén
cí fù
cí shòu
cí yán
cí guān
cí cān
cí zhí
cí táng
cí lín
cí fēng
cí qiān
cí shì
cí zhǐ
cí biàn
cí dá
cí guān
cí wèi
cí qù
cí shuō
cí yì
cí diǎn
cí lùn
cí zōng
cí chǒng
cí zhèng
zhì cí
cí jiě
cí zhǐ
cí gào
cí shǒu
cí àn
cí sù
cí miào
cí zǎo
cí fú
cí gěi
cí qì
cí xiè
cí qū
cí jué
cí yuán
cí zǔ
cí shuō
cí pìn
cí shuò
cí qīng
cí shū
cí chū
cí tǔ
cí miàn
cí xùn
cí mìng
cí dàn
cí yī
cí tiáo
cí sè
cí qù
cí shēng
cí rén
cí guī
cí lǐ
cí bó
cí lìng
cí sòng
cí jù
cí sù
cí suì
cí tóu
cí jué
cí chǎng
cí huó
cí ràng
cí huò
cí mǎn
cí diào
cí yì
cí lǐng
cí cǎi
cí jì
cí xiè
cí zhāng
cí zào
cí zǎo
cí jué
cí qióng
cí xué
cí tīng
cí wéi
cí chéng
cí lù
cí zào
cí bìng
cí jiā
cí zhuàng
cí yǔ
cí lǎo
cí yào
cí jué
cí líng
cí yì
cí bié
cí tuī
cí cǎi
cí lì
cí guǎn
cí jù
cí fèi
cí dì
cí jí
cí cháo
cí fú
cí cáo
cí zhǐ
cí xíng
cí kè
cí hàn
cí bǐ
cí bù
cí huá
cí lǐ
cí tuō
cí fú
cí duì
cí qíng
cí zhì
cí mào
cí xùn
cí xiē
cí gé
cí láo
cí wèi
cí bì
fēng fù
zhì fù
yú fù
cháng fù
jiǔ fù
jiǎ fù
cóng fù
lùn fù
kǒu fù
cái fù
zhèng fù
píng fù
jūn fù
pái fù
bō fù
jiǔ fù
wáng fù
chá fù
mài fù
gǔ fù
guān fù
hàn fù
suàn fù
jǐng fù
zhēng fù
pián fù
xī fù
bào fù
xiū fù
guān fù
gèng fù
què fù
cǎo fù
jí fù
chǔ fù
shī fù
jūn fù
kè fù
rǒng fù
shuì fù
bǎi fù
cí fù
fú fù
bāng fù
zhòng fù
shī fù
tián fù
gōng fù
bū fù
sān fù
cí fù
bì fù
bié fù
sù fù
yáo fù
qīng fù
chēng fù
shì fù
gòng fù
dá fù
chūn fù
biān fù
yú fù
héng fù
nóng fù
mǎi fù
qiū fù
qī fù
bǐng fù
yáo fù
sāo fù
guó fù
shǔ fù
xiāng fù
shū fù
miǎn fù
xiàn fù
péng fù
tiān fù
zá fù
máo fù
zū fù
dīng fù
é fù
děng fù
chē fù
qiū fù
dú fù
xiè fù
xiū fù
gòng fù
bǐng fù
gé fù
diào fù
zī fù
dà fù
kè fù
chōng fù
xiǎo fù
jiān fù
juān fù
zé fù
zhǐ fù
shàn fù
jī fù
yáo fù
fēng fù
rǒng fù
yì fù
cáo fù
cái fù
bì fù
辞赋cífù
(1) 古代一种文体,起源于战国时代。汉朝人集屈原等所作的赋称为楚辞,后人泛称赋体文学为辞赋
英a literary form,sentimental or descriptive position,often rhymed⒈ 文体名。 战国时楚屈原有《离骚》, 荀卿有《赋篇》,为赋之先河。至汉而赋体大盛,名屈原等所作为《楚辞》。常以辞赋并称。辞赋讲求声调,以抒情为主,注意排比铺陈。其后以行文骈散之异而分为骈赋、文赋。
引《史记·司马相如列传》:“会景帝不好辞赋,是时梁孝王来朝,从游説之士齐人邹阳、淮阴枚乘、吴庄忌夫子之徒, 相如见而説之,因病免,客游梁。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·辨骚》:“名儒辞赋,莫不拟其仪表,所谓金相玉质,百世无匹者也。”
宋宋祁《宋景文公笔记·考古》:“予谓老子《道德篇》,为玄言之祖; 屈宋《离骚》,为辞赋之祖; 司马迁《史记》,为纪传之祖。后人为之,如至方不能加矩,至圆不能过规矣。”
清姚鼐《<古文辞类纂>序目》:“辞赋类者,《风》《雅》之变态也。 楚人最工为之,盖非独屈子而已。”
宋高承《事物纪原·学校贡举·辞赋》:“唐天宝十三载,始试诗赋,盖用梁陈之意云,科举之以辞赋,此其初也。”
文体名。汉代刘向集屈原等所作的赋为楚辞,故后人泛称赋体文学为「辞赋」。以抒情为主,讲求声调之美,并注重排比铺陈。
辞cí(1)(名)优美的语言:~令。(2)(名)古典文学的一种体裁:楚~。(3)(动)告别:~行。(4)(动)不接受;请求离去:~职。(5)(动)躲避、推托:万死不~。
赋读音:fù赋fù(1)(动)(上对下)交给:~予。(2)(名)旧指田地税:田~|~税。(3)(名)我国古代文体;盛行于汉魏六朝;是韵文和散文的综合体。(4)(动)做(诗、词):~诗一首。