hán móu
hán gòu
hán dòng
hán pín
hán hán
hán yì
hán léi
hán zhāng
hán jiáo
hán tāi
hán kuà
hán dé
hán xiāo
hán dì
hán qì
hán liǎn
hán líng
hán xuè
hán táo
hán hú
hán xiào
hán jū
hán xù
hán zhēn
hán bǐ
hán xù
hán xiū
hán bò
hán lù
hán hún
hán xiù
hán huā
hán niǎo
hán wèi
hán zuǐ
hán chuàng
hán lèi
hán yǒu
hán pā
hán tì
hán shōu
hán zì
hán nà
hán yuàn
hán wū
hán suì
hán gāo
hán huá
hán sù
hán chǐ
hán cí
hán fēng
hán yǎng
hán qī
hán yīng
hán liǎn
hán jǐng
hán xū
hán chūn
hán lèi
hán hóng
hán bēi
hán róng
hán róng
hán sī
hán tǔ
hán shǔn
hán tàn
hán bǔ
hán yù
hán yān
hán cái
hán fèn
hán xiào
hán hóng
hán hu
hán yùn
hán wén
hán yuán
hán xūn
hán xiāng
hán yù
hán jīng
hán yuān
hán shuǐ
hán āi
hán xūn
hán chóu
hán lì
hán è
hán chǔ
hán liàng
hán jiāng
hán háo
hán gěng
hán dú
hán chēng
hán cǔn
hán dào
hán yí
hán gē
hán kòu
hán shēng
hán nù
hán zī
hán yì
hán hū
hán zhāng
hán shāng
hán fù
hán yùn
hán rǔ
hán shì
hán bèi
hán tīng
hán yù
hán bāo
hán yùn
hán yān
hán shí
hán huái
hán chēn
hán pín
hán gòu
hán hóng
hán cuì
hán hèn
hán guāng
hán yǒng
hán qíng
hán tí
hán tài
hán hùn
hán hé
hán zhēn
hán liàn
hán dài
hán yuān
hán zhū
hán xīn
hán cáng
hán shuāng
hán chù
hán lì
hán suān
hán yǐng
hán fàn
hán hóng
hán rěn
hán yí
hán gài
hán shā
hán jiāo
hán lì
hán yùn
hán yòu
gòng tǔ
wù tǔ
yī tǔ
gāng tǔ
hán tǔ
yuě tǔ
tuò tǔ
tuī tǔ
xián tǔ
yán tǔ
qīng tǔ
lù tǔ
tán tǔ
yīn tǔ
hāi tǔ
tán tǔ
mèn tǔ
tūn tǔ
zhū tǔ
cí tǔ
yǎo tǔ
ǒu tǔ
lú tǔ
cí tǔ
qīng tǔ
ōu tù
qìng tǔ
ǒu tù
pēn tǔ
jù tù
fā tǔ
⒈ 谓调和。
引《淮南子·本经训》:“秉太一者,牢笼天地,弹压山川,含吐阴阳,伸曳四时,纪纲八极,经纬六合。”
⒉ 孕育产生。
引南朝梁陶弘景《许长史旧馆坛碑》:“悠哉旷矣,宇宙之灵也……含吐万有,化育羣生。”
⒊ 形容出没,隐现。
引唐白居易《三游洞序》:“俄而峡山昏黑,云破月出,光气含吐,互相明灭。”
⒋ 犹出入。比喻不相上下。
引明张居正《翰林院读书说》:“含吐邹枚(邹阳、枚乘 ),方驾陆谢(陆机、谢灵运 )。”
⒌ 谓吸气、吐气。
引清顾炎武《酬李处士因笃》诗:“撝呵斗极迴,含吐黄河涨。”
含hán(1)(动)东西放在嘴里;不咽下也不吐出:~一口水|~着青果。(2)(动)藏在里面;包含:~着眼泪|这种梨~的水分很多。(3)(动)带有某种意思、情感等;不完全表露出来:~怒|~羞|~笑。
吐读音:tǔ,tù[ tǔ ]1. 使东西从口里出来:吐痰。吞吐。吐刚茹柔(吐出硬的,吃下软的;喻欺软怕硬)。
2. 放出,露出:高粱吐穗。吐故纳新。
3. 说出:吐话。一吐为快。