cí dàn
cí chén
cí gào
cí tuī
cí cǎi
cí huó
cí xùn
cí sù
cí shuō
cí jiā
cí jué
cí qì
cí shū
cí lù
cí pìn
cí bié
cí xué
cí cān
cí yuán
cí niǎn
cí lín
cí zhāng
cí shòu
cí zhǐ
cí lǐ
cí mǎn
cí fú
cí zǔ
cí miǎn
cí xiē
cí cáo
cí xùn
cí chéng
cí qù
cí xiè
cí shuō
cí sè
cí fú
cí qíng
cí guǎn
cí qióng
cí yì
cí jué
cí fèi
cí zhuàng
cí guān
cí bìng
cí tiáo
cí yán
cí yī
cí kè
cí róng
cí jù
cí jiě
cí chǎng
cí suì
cí lǎo
cí jí
cí jué
cí tǔ
cí rén
cí bù
cí zào
cí chū
cí zǎo
cí zǎo
cí mìng
cí zhǐ
cí fú
cí zào
cí jù
cí shēng
cí quē
cí lǐng
cí jì
cí yào
cí yì
cí táng
cí guī
cí lǐ
cí tuì
cí tóu
cí lìng
cí hàn
cí cháo
cí yè
cí lùn
cí miàn
cí gěi
cí hǎi
cí mào
cí huò
cí lì
cí fēng
cí qīng
cí chǒng
cí qù
cí zōng
cí tuō
cí dì
cí wéi
cí jué
cí guān
cí fù
cí shì
cí xíng
cí cǎi
cí diào
cí gé
cí qū
cí shǒu
cí wèi
cí qiān
cí tīng
cí yì
cí duì
cí wèi
cí gōng
zhì cí
cí miào
cí sòng
cí diǎn
cí bó
cí zhǐ
cí bǐ
cí huá
cí láo
cí xiè
cí shuò
cí yǔ
cí sù
cí biàn
cí àn
cí ràng
cí zhèng
cí líng
cí zhì
cí dá
cí zhí
cí bì
gòu ràng
jǐn ràng
hē ràng
lián ràng
liú ràng
dé ràng
qiān ràng
láo ràng
qiào ràng
qū ràng
kuì ràng
gōng ràng
zū ràng
chén ràng
duǒ ràng
shàn ràng
cí ràng
xì ràng
gù ràng
zǔ ràng
yīn ràng
huì ràng
jiāo ràng
chōng ràng
tuì ràng
nì ràng
dǐ ràng
xiāng ràng
rén ràng
qiàn ràng
bì ràng
tuī ràng
shǔ ràng
jiù ràng
chǐ ràng
yī ràng
sān ràng
kěn ràng
huī ràng
zhū ràng
qū ràng
le ràng
jié ràng
yú ràng
bù ràng
rěn ràng
qiǎn ràng
chéng ràng
jiào ràng
mín ràng
zūn ràng
jìng ràng
qián ràng
yì ràng
kè ràng
yuàn ràng
wēi ràng
qiē ràng
yù ràng
zhì ràng
qiān ràng
jiāo ràng
kuān ràng
xùn ràng
gē ràng
jìn ràng
zhuǎn ràng
xiǎo ràng
fàng ràng
jǐn ràng
xùn ràng
shì ràng
cí ràng
yǔn ràng
hù ràng
bù ràng
gù ràng
qiáo ràng
xuān ràng
jiǎng ràng
liǎng ràng
shàn ràng
sù ràng
fèn ràng
chū ràng
lǐ ràng
bēi ràng
⒈ 谦逊推让。
引《礼记·曲礼上》:“长者问,不辞让而对,非礼也。”
《孟子·公孙丑上》:“辞让之心,礼之端也。”
《史记·李斯列传》:“夫大行不小谨,盛德不辞让,乡曲各有宜而百官不同功。”
宋司马光《涑水记闻》卷二:“遂定速纳两浙地图,请效土为内臣。上一再辞让,遂受之。”
鲁迅《书信集·致胡今虚》:“领导决不敢,呐喊助威,则从不辞让。”
⒉ 责问。
引《后汉书·班超传》:“有顷,巫至, 超即斩其首以送广德,因辞让之。”
礼让、婉拒。
辞cí(1)(名)优美的语言:~令。(2)(名)古典文学的一种体裁:楚~。(3)(动)告别:~行。(4)(动)不接受;请求离去:~职。(5)(动)躲避、推托:万死不~。
让读音:ràng让ràng(1)(动)把方便或好处给别人:见困难就上;见荣誉就~。(2)(动)请别人接受招待:~茶|把人家~进屋里。(3)(动)索取一定的代价;把财物的所有权转移给别人。(4)(动)表示指使、容许或听任:谁~你来的?|~我仔细想|~高山低头;叫河水让路。(5)(介)被;叫:行李~雨给淋了。