hún shè
hún tuō
hún gài
hún hán
hún qiú
hún sì
hún rén
hún huà
hún yán
hún bó
hún xiàng
hún gǔ
hún huā
hún mù
hún lún
hún dà
hún sù
hún mì
hún dūn
hún zhì
hún rú
hún shēn
hún huà
hún tiān
hún bèi
hún kuò
hún yǔ
hún hào
hún jiā
hún hán
hún hé
hún yī
hún quán
hún lún
hún xióng
hún chéng
hún yī
hún yǎ
hún xiáo
hún shí
hún shēn
hún luàn
hún máng
hún guān
hún níng
hún chóng
hún hòu
hún léng
hún dàn
hún chún
hún cuì
hún tóng
hún zá
hún tiě
hún hào
hún míng
hún máng
hún tūn
hún qí
hún méng
hún ào
hún róng
hún zhàng
hún yí
hún rán
hún hún
hún dùn
hún tún
hún huáng
hún gè
hún zhuó
hún méng
hún pǔ
hún yáo
hún míng
hún shuǐ
hún yuán
hún shuō
hún hóng
hún yǔ
hún hùn
hún pú
hún hào
hún huán
hún màn
hún lèng
hún yuán
hún è
浑浊貌;纷乱貌。
浑沌。
浑厚纯朴。
滚滚。大水流貌。
迷糊;不清醒。
广大貌。
⒈ 浑浊貌;纷乱貌。
引《素问·脉要精微论》:“浑浑革至如涌泉,病进而色弊。”
王冰注:“浑浑,言脉气浊乱也。”
晋陆云《九愍·感逝》:“时蔼蔼而未颺,世浑浑其难澄。”
唐慧净《杂言》诗:“扰扰三界溺邪津,浑浑万品忘真匠。”
⒉ 浑沌。参见“浑沌”。
引清恽敬《原命》:“虽然形生矣,而浑浑焉,而胚胚焉,而息息焉。”
⒊ 广大貌。
引《淮南子·俶真训》:“浑浑苍苍,纯朴未散。”
唐韩愈《进学解》:“上规姚姒,浑浑无涯。”
明王世贞《与徐子与书》:“自楚蜀以至中原,山川莽苍浑浑。”
清恽敬《都昌元将军庙碑铭》:“万物之动,一道所蕃,沄沄浑浑,根支万千。”
⒋ 迷糊;不清醒。
引明李时珍《本草纲目·草五·连翘》:“治耳聋浑浑焞焞。”
《郁达夫游记·游白岳齐云之记》:“在寂静的正午太阳光下,一步一步的上去,过古松、望仙等亭,人为花气所醉,浑浑然似在做梦。”
⒌ 浑厚纯朴。
引汉扬雄《法言·五百》:“浑浑乎圣人之道,羣心之用也。”
宋欧阳修《张子野墓志铭》:“遇人浑浑,不见圭角,而守志端直,临事果决。”
明归有光《周弦斋寿序》:“周氏诸老人之厚德,浑浑如也。”
⒍ 滚滚。大水流貌。
引《管子·富国》:“若是则万物得宜,事变得应,上得天时,下得地利,中得人和,则财货浑浑如泉源,汸汸如河海,暴暴如山丘。”
晋陶潜《命子》诗:“浑浑长源,蔚蔚洪柯。”
宋王安石《复至曹娥堰寄剡县丁元珍》诗:“溪水浑浑来自北,千山抱水清相射。”
清孔尚任《桃花扇·逢舟》:“流水浑浑,风涛拍禹门。”
水流畅盛的样子。