hún chún
hún xiàng
hún léng
hún míng
hún sì
hún dūn
hún hán
hún guān
hún rán
hún zhuó
hún yǔ
hún tūn
hún shēn
hún huā
hún mù
hún shuō
hún hán
hún yǔ
hún cuì
hún dùn
hún quán
hún è
hún zhì
hún gè
hún yǎ
hún pú
hún sù
hún yí
hún shí
hún yī
hún hé
hún hào
hún yī
hún rú
hún shēn
hún hòu
hún ào
hún rén
hún zhàng
hún jiā
hún huán
hún huáng
hún yáo
hún tuō
hún qiú
hún dà
hún chéng
hún huà
hún róng
hún huà
hún xiáo
hún hóng
hún kuò
hún qí
hún lún
hún bó
hún hún
hún yán
hún máng
hún xióng
hún lún
hún mì
hún tún
hún gài
hún yuán
hún luàn
hún gǔ
hún tóng
hún pǔ
hún méng
hún shè
hún hào
hún máng
hún bèi
hún míng
hún tiān
hún zá
hún chóng
hún yuán
hún dàn
hún níng
hún tiě
hún hào
hún méng
hún hùn
hún màn
hún lèng
hún shuǐ
guāng róng
chōng róng
bù róng
hùn róng
fēng róng
kǒng róng
xiāo róng
tōng róng
jīn róng
fēng róng
sū róng
xiǎn róng
jiāo róng
hóng róng
chōng róng
cù róng
chóng róng
róng róng
zhù róng
hún róng
huà róng
chūn róng
hé róng
yōng róng
róu róng
chōng róng
xū róng
zhāo róng
⒈ 浑合,融合。谓融会不显露。)而巧立出一个‘早熟性’的假说出来。”
引宋罗大经《鹤林玉露》卷六:“其立意措辞,贵浑融有味。”
明胡应麟《诗薮·古体上》:“取乐府之格於两汉,取乐府之材於三曹,以三曹语入两汉调,而浑融无迹,会於《骚》、《雅》。”
清冯班《钝吟杂录·家戒上》:“圣人説话简略,説得浑融,一时理会不来。”
郭沫若《奴隶制时代·关于周代社会的探讨》:“但我们不能因为今天的‘不容易划分阶段而聚讼不决’,便因而断言中国历史发展本身本来是‘浑融而暧昧’(简切地说是“浑沌”
浑hún(1)(形)浑浊:~水。(2)(形)糊涂;不明事理:~人|~头~脑。(3)(形)天然的:~朴|~厚。(4)(形)全;满:~身|~似。
融读音:róng融róng(1)(动)融化:春雪易~。(2)(动)融合;调和:~洽|水乳交~。(3)(动)流通:金~。