hún cuì
hún qí
hún pǔ
hún shè
hún gǔ
hún yī
hún hòu
hún yáo
hún yī
hún xiàng
hún huà
hún dūn
hún yuán
hún shí
hún shēn
hún léng
hún zhuó
hún míng
hún shēn
hún zá
hún kuò
hún pú
hún yǎ
hún róng
hún màn
hún guān
hún hào
hún hé
hún qiú
hún tiě
hún mù
hún bèi
hún yǔ
hún chéng
hún bó
hún rú
hún gài
hún méng
hún hún
hún hán
hún lún
hún zhì
hún huà
hún huán
hún yí
hún huā
hún tún
hún luàn
hún sù
hún tiān
hún míng
hún máng
hún rén
hún dà
hún hóng
hún rán
hún hùn
hún hán
hún mì
hún shuō
hún hào
hún chóng
hún níng
hún ào
hún yǔ
hún máng
hún xiáo
hún dùn
hún méng
hún zhàng
hún hào
hún sì
hún è
hún chún
hún tóng
hún tūn
hún dàn
hún quán
hún jiā
hún yán
hún lèng
hún yuán
hún lún
hún shuǐ
hún gè
hún tuō
hún xióng
hún huáng
yù míng
jué míng
dùn míng
hūn míng
yīng míng
máng míng
chén míng
yōu míng
dàng míng
huì míng
qiáo míng
hóng míng
dà míng
qīng míng
yǎo míng
zhòng míng
yǎo míng
àn míng
shěn míng
yīn míng
qīng míng
zhàn míng
dòng míng
sì míng
huō míng
bā míng
yuán míng
qióng míng
zhū míng
pàn míng
yǐn míng
dān míng
xián míng
zhèng míng
diān míng
hún míng
yú míng
chén míng
zhòu míng
kōng míng
miǎo míng
rù míng
quán míng
yǐng míng
yán míng
miǎo míng
cāng míng
gàng míng
gāo míng
yǎo míng
hùn míng
hù míng
xī míng
jiāo míng
gān míng
àn míng
wán míng
běi míng
nán míng
chōng míng
zhōng míng
lí míng
wēi míng
jìng míng
mù míng
hù míng
yè míng
⒈ 昏暗幽深。
引《晋书·潘尼传》:“今之学者诚能释自私之心,塞有欲之求,杜交争之原,去矜伐之态,动则行乎至通之路,静则入乎大顺之门,泰则翔乎寥廓之宇,否则沦乎浑冥之泉。”
浑hún(1)(形)浑浊:~水。(2)(形)糊涂;不明事理:~人|~头~脑。(3)(形)天然的:~朴|~厚。(4)(形)全;满:~身|~似。
冥读音:míng冥míng(1)(形昏暗:幽~|晦~。(2)(形)深奥;深沉:~思|~想。(3)(形)糊涂;愚昧:~顽。(4)(名)迷信的人称人死以后进入的世界;阴间:~钞|~府。