hún yī
hún chún
hún huáng
hún guān
hún dà
hún hún
hún yī
hún shēn
hún dàn
hún tóng
hún è
hún huà
hún tuō
hún hào
hún shuǐ
hún xiàng
hún lún
hún tiān
hún róng
hún méng
hún rán
hún hòu
hún sù
hún dùn
hún zá
hún yǔ
hún yǎ
hún míng
hún bó
hún léng
hún tún
hún shēn
hún yí
hún shè
hún kuò
hún ào
hún hào
hún tūn
hún màn
hún méng
hún hóng
hún huà
hún yáo
hún pǔ
hún hào
hún míng
hún hán
hún xióng
hún mù
hún hé
hún quán
hún sì
hún shí
hún rú
hún níng
hún gè
hún cuì
hún gǔ
hún hán
hún mì
hún pú
hún rén
hún tiě
hún chóng
hún qiú
hún máng
hún bèi
hún jiā
hún shuō
hún yuán
hún yǔ
hún lèng
hún huán
hún huā
hún chéng
hún hùn
hún máng
hún dūn
hún luàn
hún yán
hún lún
hún zhì
hún qí
hún zhuó
hún gài
hún xiáo
hún zhàng
hún yuán
同“(.好工具)浑沌 ”。
⒈ 同“浑沌”。按,昏蜑,即浑蛋。
引《山海经·西山经》:“有神焉,其状如黄囊,赤如丹火,六足四翼,浑敦无面目,是识歌舞,实为帝江也。”
《左传·文公十八年》:“昔帝鸿氏有不才子,掩义隐贼,好行凶德,丑类恶物。顽嚚不友,是与比周,天下之民谓之浑敦。”
杜预注:“浑敦,不开通之貌。”
按,浑敦,《史记·五帝本纪》作“浑沌”。 章炳麟《新方言·释言》:“《左传》‘浑敦’, 杜解谓不开通之貌。 《庄子·应帝王篇》:‘中央之帝为浑沌,无七窍’,亦此义也。今音转谓人不开通者为昏蜑。”
相传为尧舜时四凶中的驩兜,为人不分是非、善恶。见《左传.文公十八年》。后用以指 冥顽糊涂、不开通。也作「浑沌」。
浑hún(1)(形)浑浊:~水。(2)(形)糊涂;不明事理:~人|~头~脑。(3)(形)天然的:~朴|~厚。(4)(形)全;满:~身|~似。
敦读音:dūn,duì[ dūn ]1. 厚道,笃厚:敦朴。敦厚。敦实。
2. 诚心诚意:敦聘。敦请。
3. 督促:“使虞敦匠”。敦劝。敦促。
4. 姓。