dá běn
dá shì
dá chēng
dá suì
dá jiào
dá zhì
dá dá
dá lùn
dá mó
dá tú
dá zhì
dá tīng
dá míng
dá fū
dá chǐ
dá lì
dá gē
dá yì
dá yán
dá xué
dá xiào
dá mǎ
dá shī
dá léng
dá guān
dá zhì
dá zhǐ
dá huì
dá yào
dá jiě
dá guān
dá wén
dá cái
dá lǐ
dá dé
dá rén
dá gǔ
dá liàn
dá cái
dá mìng
dá jiàn
dá chéng
dá shēng
dá dá
dá yì
dá huàn
dá líng
dá yáng
dá qíng
dá shì
dá dào
dá cí
dá yuè
dá lì
dá yōu
dá chén
dá hā
dá zhǐ
dá zhuāng
dá tōng
dá jì
dá dàn
dá cháng
dá dá
dá shàn
dá yè
dá xīn
dá gǔ
dá liáo
dá gài
dá shēng
dá guì
dá xián
dá yuè
dá dù
dá zhào
dá yù
dá yáng
dá niè
dá mó
dá néng
dá fēn
dá shǔ
dá cōng
dá zhèng
dá yù
dá lǎo
dá míng
dá xī
dá zhì
dá zhàn
dá dì
dá sī
dá jìng
dá sàng
dá mó
dá lài
dá jiàn
dá bǎn
dá chéng
dá cái
dá shùn
dá xiàng
dá xìn
dá zūn
dá biāo
dá yǎn
dá xiāng
dá lǎn
dá dào
dá tiān
dá jié
dá qióng
dá lǐ
dá quán
dá zǐ
dá shì
dá biàn
dá yīn
dá diǎn
dá xùn
dá jīng
dá gàn
dá zhī
dá xiǎn
dá chèn
dá shí
dá lè
zhōng xián
sōu xián
bǎo xián
fǔ xián
sāi xián
zhāo xián
fáng xián
bā xián
jìng xián
fǎng xián
bì xián
nà xián
shū xián
jùn xián
yì xián
nǎng xián
chuán xián
zhòng xián
xiāng xián
bì xián
xiān xián
jìn xián
jùn xián
dēng xián
jù xián
cái xián
jí xián
èr xián
rú xián
kě xián
cǎo xián
xiàng xián
xià xián
xūn xián
néng xián
shì xián
liáo xián
shèng xián
mào xián
dú xián
rén xián
wū xián
rèn xián
bāo xián
qún xián
pǔ xián
zūn xián
pín xián
qián xián
jù xián
suì xián
lǐ xián
yú xián
jí xián
qí xián
shuò xián
shí xián
sù xián
zhì xián
qī xián
diào xián
pìn xián
sān xián
jù xián
bù xián
hòu xián
qīn xián
jùn xián
qīn xián
zhòng xián
dá xián
míng xián
dà xián
liè xián
jīng xián
qiú xián
yǎng xián
dài xián
biǎo xián
ràng xián
lùn xián
xīng xián
gōng xián
mù xián
jiǎn xián
gòng xián
jù xián
cái xián
háo xián
⒈ 德才兼备、声望卓著的人。
引唐权德舆《暮春陪诸公游龙沙熊氏清风亭诗序》:“暮春三月,时物具举,先师达贤,或风于舞雩,或禊于兰亭。”
明宋濂《<金刚般若经>序》:“唯童寿本详略适中,甚得义趣,名僧达贤,笺之者无虑千餘家。”
⒉ 荐举贤人。
引宋苏轼《<晁君成诗集>序》:“达贤者有后,吾是以知蔽贤者之无后也。”
达dá(1)(动)通;到:四通八~。(2)(动)对事理认识得透彻:通~事理。(3)(动)达到、实现:目的已~到。(4)(动)告知;表达:转~。(5)(形)旧时称人得到显要的地位:显~。(6)姓。
贤读音:xián贤xián(1)(形)有德行的;有才能的:~才|~臣|~人|~者。(2)(名)有德行的人;有才能的人:礼~下士。(3)(形)敬辞;用于平辈或晚辈:~弟|~侄。