qī yè
qī jīng
qī zǐ
qī fāng
qī yǔ
qī jūn
qī shí
qī wáng
qī zú
qī fù
qī dé
qī yīn
qī zhōng
qī diào
qī piān
qī xī
qī shǔ
qī gōng
qī cǎi
qī jiǎo
qī shā
qī lì
qī xīng
qī shà
qī sī
qī yī
qī jù
qī qīng
qī cè
qī mǐn
qī tiáo
qī wáng
qī hú
qī guān
qī shì
qī tǐ
qī è
qī shàn
qī niǎn
qī hǎi
qī chén
qī shè
qī wěi
qī yào
qī qíng
qī zōu
qī jǐng
qī qiān
qī yè
qī jūn
qī mù
qī shāng
qī bǎo
qī xián
qī zé
qī jiǔ
qī lǜ
qī zì
qī chén
qī gòu
qī lù
qī qiào
qī zhù
qī gǔ
qī āi
qī pán
qī zhēn
qī fó
qī zhèng
qī zhòng
qī táo
qī wǎn
qī zhá
qī zòng
qī rén
qī miào
qī xiàn
qī zhēn
qī diǎn
qī xún
qī zǔ
qī cí
qī fǔ
qī yù
qī kǒng
qī cǎi
qī guó
qī róng
qī qì
qī xián
qī bǎi
qī biàn
qī xiāng
qī pán
qī jìn
qī qín
qī bù
qī dì
qī dì
qī zuǒ
qī zhèng
qī yì
qī shèng
qī yán
qī zhì
qī dàn
qī fā
qī dà
qī jué
qī shǐ
qī pò
qī yuè
qī jué
qī gōng
qī xián
qī yào
qī qù
qī qǐ
qī pái
qī wǎn
qī shēng
qī sè
qī shāng
qī mìng
qī yuán
qī guì
qī yào
qī quē
qī lüè
qī shù
qī chū
qī yú
qī sì
qī sǐ
qī zhī
qī bēn
qī dān
qī zū
qī màn
qī hēi
qī chǐ
qī fù
qī qù
qī qī
qī lù
qī láo
qī hǎi
qī líng
qī cuì
qī yǒu
qī bā
jùn xián
bì xián
qí xián
néng xián
shèng xián
rén xián
pín xián
zhòng xián
chuán xián
dú xián
fáng xián
qīn xián
qián xián
jīng xián
xiān xián
xià xián
sān xián
bǎo xián
cái xián
shì xián
jù xián
jiǎn xián
diào xián
lǐ xián
bāo xián
jìn xián
dà xián
jùn xián
yǎng xián
wū xián
liáo xián
qiú xián
zūn xián
jí xián
kě xián
liè xián
dài xián
bù xián
pìn xián
xiāng xián
sāi xián
bā xián
zhì xián
mù xián
biǎo xián
shū xián
zhōng xián
jù xián
dēng xián
dá xián
nà xián
zhāo xián
fǎng xián
qī xián
gòng xián
mào xián
xiàng xián
jù xián
yú xián
pǔ xián
qún xián
jùn xián
jí xián
èr xián
yì xián
jù xián
bì xián
hòu xián
xūn xián
cǎo xián
zhòng xián
cái xián
xīng xián
jìng xián
suì xián
shuò xián
rèn xián
háo xián
gōng xián
qīn xián
míng xián
rú xián
sù xián
ràng xián
fǔ xián
nǎng xián
shí xián
lùn xián
sōu xián
⒈ 指魏晋时嵇康、阮籍、山涛、向秀、刘伶、阮咸、王戎七个名士。
引《晋书·嵇康传》:“所与神交者,惟陈留阮籍,河内山涛,豫其流者, 河内向秀,沛国刘伶,籍兄子咸,琅邪王戎,遂为竹林之游,世所谓竹林七贤也。”
唐皇甫湜《醉赋》:“沉湎於酒,有晋之七贤。”
元沉禧《南吕一枝花·七月六日为施以和寿作》套曲:“七贤林下客,九老会中儔。”
⒉ 指东汉袁秘、封观、陈端、范仲礼、刘伟德、丁子嗣、张仲然七人。
引《后汉书·袁闳传》:“黄巾起, 秘从太守赵谦击之,军败, 秘与功曹封观等七人以身扞刃,皆死於陈, 谦以得免。詔秘等门閭号曰‘七贤’。”
⒊ 佛教指调心顺道的七个阶次或七贤人。
引《仁王经·序品》:“復有十亿七贤居士,德行具足。”
吉藏疏:“七贤有二义。一依小乘者:一、五停心观;二、别相念处;三、总相念处;四、煖法;五、顶法;六、忍法;七,世第一法。此等调心顺道,故名为贤。二依大乘:一初发心人;二名有相行人;三名无相行人;四名方便行;五名习种性;六性种性;七道种性。此七在地前调心顺道,名为七贤。”
前蜀贯休《闻大愿和尚顺世》诗之三:“师禀尽名卿,孤峰老称情。若游三点外,争把七贤平。”
⒋ 泛指七位贤人。
引明孙仁孺《东郭记·与之大夫》:“进公家,不终朝七贤并拔,较吾兄应是没争差。”
七qī(1)(数)数目。(2)(数)旧时人死后每隔七天祭一次;直到第四十九天为止;共分七个“七”。
贤读音:xián贤xián(1)(形)有德行的;有才能的:~才|~臣|~人|~者。(2)(名)有德行的人;有才能的人:礼~下士。(3)(形)敬辞;用于平辈或晚辈:~弟|~侄。