jīng zhuó
jīng zhān
jīng shǎng
jīng qí
jīng jiē
jīng zhì
jīng chē
jīng sè
jīng zhí
jīng yǐn
jīng quàn
jīng jǐ
jīng xián
jīng hǎn
jīng yì
jīng gǔ
jīng jiǎn
jīng shàn
jīng xiào
jīng yú
jīng lǘ
jīng jiǎ
jīng jǔ
jīng sì
jīng xuān
jīng biǎo
jīng láo
jīng pú
jīng fān
jīng yì
jīng yáng
jīng yì
jīng zhào
jīng lù
jīng mìng
jīng zhāo
jīng diǎn
jīng xù
jīng fān
jīng gàn
jīng xù
jīng míng
jīng yuè
jīng gài
jīng jiā
jīng bēn
jīng chóng
jīng xìn
jīng xiǎn
jīng máo
jīng bāo
jīng yáng
jīng dé
jīng jiǎng
jīng bì
jīng mén
jīng gān
jīng zhì
jīng ěr
jīng yán
jīng huī
jīng zhōng
jīng qǐ
jīng pèi
jīng yú
jīng bié
jīng dào
jīng liú
jīng mù
jīng pèi
jīng mì
jīng zhēn
jīng chǒng
jīng xià
jīng shàng
jīng dà
jīng gōng
jīng bó
jīng kuài
jīng yōng
jīng wéi
jīng yǔ
jīng yóu
jīng qí
jīng fán
dài xián
qián xián
gōng xián
shèng xián
míng xián
jùn xián
qí xián
pìn xián
qī xián
sōu xián
sāi xián
mào xián
xià xián
cái xián
jù xián
rú xián
qīn xián
nǎng xián
shì xián
zhòng xián
jù xián
fáng xián
bā xián
bì xián
ràng xián
néng xián
èr xián
jí xián
jiǎn xián
jīng xián
jí xián
dēng xián
jùn xián
hòu xián
pín xián
pǔ xián
rén xián
xiān xián
xiàng xián
bì xián
qīn xián
bāo xián
liè xián
qún xián
cái xián
jù xián
shuò xián
rèn xián
zhì xián
jìng xián
dà xián
mù xián
zūn xián
sù xián
yú xián
jùn xián
cǎo xián
biǎo xián
xūn xián
yì xián
fǔ xián
liáo xián
jìn xián
lǐ xián
zhòng xián
kě xián
sān xián
chuán xián
xīng xián
lùn xián
xiāng xián
bǎo xián
diào xián
suì xián
nà xián
jù xián
zhōng xián
zhāo xián
fǎng xián
wū xián
bù xián
háo xián
yǎng xián
shū xián
dá xián
qiú xián
gòng xián
dú xián
shí xián
⒈ 亦作“旍贤”。表彰贤人。
引《后汉书·胡广传》:“臣闻德以旌贤,爵以建事。”
《三国志·吴志·贺邵传》:“宜率身履道,恭奉神器,旍贤表善,以康庶政。”
《宋书·武帝纪下》:“可遣大使分行四方,旌贤举善,问所疾苦。”
《旧唐书·李晟传》:“闕而未録,孰谓旌贤。”
旌jīng(1)(名)古代的一种旗子;旗杆顶上用五色羽毛做装饰。(2)旌表。
贤读音:xián贤xián(1)(形)有德行的;有才能的:~才|~臣|~人|~者。(2)(名)有德行的人;有才能的人:礼~下士。(3)(形)敬辞;用于平辈或晚辈:~弟|~侄。