míng zhōng
míng jiào
míng jiā
míng hū
míng hū
míng dào
míng lù
míng jiū
míng xián
míng bāo
míng jī
míng nù
míng tuó
míng fèi
míng yā
míng biāo
míng tuó
míng wǔ
míng biāo
míng náo
míng gù
míng jīn
míng tān
míng shēng
míng kǔn
míng tiáo
míng yuè
míng luán
míng wā
míng pèi
míng duó
míng gǔ
míng gāo
míng dú
míng kē
míng lín
míng xián
míng cáo
míng lǜ
míng duò
míng jiàn
míng zòu
míng qín
míng yì
míng zhà
míng zàn
míng shé
míng qióng
míng chán
míng suō
míng láng
míng yīng
míng nòng
míng zhuàn
míng huáng
míng yú
míng tóng
míng bēi
míng láng
míng yín
míng jiā
míng què
míng qiào
míng biāo
míng jì
míng xián
míng áo
míng dāng
míng zhǐ
míng bì
míng jú
míng biān
míng dí
míng kē
míng huáng
míng guān
míng tuò
míng kòng
míng jú
míng xiāo
míng yǔ
míng dòng
míng pí
míng niǎo
míng guǎn
míng qín
míng huàn
míng huán
míng shù
míng xián
míng náo
míng fàng
míng yuè
míng líng
míng jiàn
míng jué
míng zhēng
míng jī
míng qìng
míng hé
míng hǒu
míng guō
míng qí
míng lì
míng shāo
míng shé
míng shèng
míng huáng
míng zhù
míng zōu
míng yuān
míng xiào
míng jú
míng nuò
míng fú
míng hào
míng zhēng
míng sè
míng lǜ
míng yù
míng jiá
míng hú
míng shù
míng zhà
míng gǔ
míng lǔ
míng háo
míng luó
míng huǒ
míng qiú
míng jiāng
míng jiāng
míng yù
míng qiān
míng shí
míng āi
míng lián
míng gōng
míng fèng
míng gāo
míng lǔ
míng shén
míng qì
míng shā
míng dí
míng dàn
míng sī
míng luán
míng chī
míng wén
míng chén
míng tuān
míng quán
míng shì
míng xiǎng
míng sī
míng jiōng
míng lài
míng jiǎo
míng bì
míng yàn
míng lǘ
míng cí
míng xiāo
míng yuān
míng ráo
míng chún
míng jú
míng yuàn
míng zhào
míng hóu
míng tiáo
míng zào
míng jī
dà dāng
guì dāng
hán dāng
jīn dāng
jìn dāng
jù dāng
yáo dāng
nèi dāng
pèi dāng
huá dāng
bì dāng
ěr dāng
zhōng dāng
shuì dāng
chǎng dāng
zuǒ dāng
dīng dāng
wén dāng
shǒu dāng
míng dāng
zhū dāng
ěr dāng
yuán dāng
míng dāng
yān dāng
xiǎo dāng
quán dāng
yù dāng
nì dāng
cuì dāng
yín dāng
láng dāng
diāo dāng
⒈ 指首饰。金玉所制,晃击有声,故称。
引唐裴思谦《及第后宿平康里》诗:“银缸斜背解鸣璫,小语偷声贺玉郎。”
前蜀韦庄《怨王孙》词:“玉蝉金雀,宝髻花簇鸣璫,绣衣长。”
清蒲松龄《聊斋志异·白于玉》:“有四丽人,敛袵鸣璫,给事左右。”
鸣míng(1)(动)(鸟兽或昆虫)叫:鸡~|蝉~。(2)(动)发出声音;使发出声音:雷~|耳~。(3)(动)表达;发表(情感、意见、主张):~谢|~冤。
珰读音:dāng珰dāng(1)(名)妇女戴在耳垂上的装饰品。(2)(名)宦官。