zàn píng
zàn pèi
zàn chēng
zàn tóng
zàn zàn
zàn bì
zàn chá
zàn yáng
zàn cè
zàn pǔ
zàn dào
zàn kě
zàn gài
zàn cǎi
zàn fǔ
zàn yú
zàn hā
zàn hé
zàn lùn
zàn shuǐ
zàn fú
zàn yáng
zàn guǐ
zàn èr
zàn shuō
zàn xīng
zàn cí
zàn fàn
zàn qìng
zàn chàng
zàn zhù
zàn huà
zàn jì
zàn shǎng
zàn xiāng
zàn sòng
zàn xǔ
zàn yáng
zàn tàn
zàn fó
zàn dú
zàn yòu
zàn guān
zàn zuǒ
zàn hē
zàn jī
zàn yù
zàn bài
zàn dào
zàn lù
zàn móu
zàn měi
zàn gē
zàn ráng
zàn wèi
zàn gōng
zàn míng
zàn chéng
zàn cí
zàn bài
zàn suí
zàn yǔ
zàn liǎn
zàn jué
chuī chàng
xiǎo chàng
diǎn chàng
gāo chàng
yǒng chàng
fàn chàng
gēng chàng
lǐng chàng
gǎn chàng
èr chàng
jiē chàng
jiù chàng
yǐng chàng
lǐng chàng
zuò chàng
shěn chàng
lí chàng
cháo chàng
ǒu chàng
jiǎng chàng
jǐng chàng
chóng chàng
gǔ chàng
qīng chàng
míng chàng
yán chàng
duì chàng
zàn chàng
kǎi chàng
lì chàng
chuán chàng
mán chàng
sān chàng
jiāo chàng
jué chàng
shuō chàng
hé chàng
bān chàng
zhòu chàng
jué chàng
bàn chàng
cǎi chàng
xīn chàng
jiǎ chàng
táng chàng
yōu chàng
dī chàng
piào chàng
tí chàng
gē chàng
chán chàng
xiǎo chàng
zhū chàng
yǎn chàng
yě chàng
àn chàng
kāi chàng
tuī chàng
yáng chàng
hū chàng
jī chàng
chóu chàng
lú chàng
yóng chàng
yú chàng
mài chàng
zhàn chàng
tí chàng
liú chàng
qiǎn chàng
xuě chàng
hè chàng
qí chàng
hào chàng
zhǔ chàng
huān chàng
gòng chàng
yǐn chàng
qiáo chàng
dú chàng
píng chàng
yuàn chàng
tán chàng
líng chàng
sù chàng
jí chàng
yī chàng
suí chàng
fān chàng
lián chàng
chén chàng
fèng chàng
ōu chàng
bài chàng
xiān chàng
shǒu chàng
hēng chàng
yí chàng
yàn chàng
lún chàng
yín chàng
⒈ 赞礼唱名。
引唐刘知几《史通·书事》:“且一人之身,兼预数职,或加其号而闕其位,或无其实而有其名。赞唱为之口劳,题署由其力倦,具之史牘,夫何足观?”
《旧唐书·职官志二》:“典仪掌殿上赞唱之节,及殿廷版位之次。”
《花月痕》第四七回:“次日黎明,坛上排列香案,赞唱詔使升坛。”
赞zàn(1)(动)帮助:~助。(2)(动)称赞:~许。(3)(名)旧时的一种文体;内容是称赞人物的:像~。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。