mó luó
mó dàng
mó diē
mó jiǎng
mó yā
mó nòng
mó shì
mó àn
mó dǎ
mó fǔ
mó jié
mó jiān
mó yán
mó dǐng
mó tóu
mó ěr
mó zhǒng
mó cā
mó tiān
mó suō
mó chù
mó róu
mó nǐ
mó lè
mó lǚ
mó miè
mó hē
mó lì
mó suō
mó jī
mó jī
mā píng
mó suō
mó tuō
mó shā
mó ní
mó jiān
mó lóng
mó fǔ
mó dēng
mó yá
mó yē
mó jìn
mā sā
mó sū
mó hē
mó qiē
mó yá
mó jiá
mó dūn
mó chuāi
mó jié
mó sī
mó fú
mó xiāo
mó jiǎng
mó huà
mó lěi
qí nòng
dòu nong
xiàn nòng
hǒng nòng
biàn nòng
miào nòng
āi nòng
mó nòng
mài nong
kū nòng
tuán nong
qiè nòng
duǎn nòng
hái nòng
wǔ nòng
tiáo nòng
tán nòng
shān nòng
chǔ nòng
niǎn nòng
shēng nòng
yú nòng
bān nòng
wǔ nòng
dǎo nòng
biān nòng
duō nòng
bào nòng
wǔ nòng
tiǎn nòng
sān nòng
jī nòng
ào nòng
fǔ nòng
jiǎo nòng
mǎi nòng
hū nòng
qīng nòng
qī nòng
chěng nòng
shí nòng
hǎo nòng
tuán nong
bǎ nòng
gū nòng
liáo nòng
wán nòng
yú nòng
yī nòng
shǎng nòng
xī nòng
zhān nòng
hù nong
xuè nòng
dǎo nòng
róu nòng
chuī nòng
ruó nòng
fàn nòng
xuàn nòng
duō nòng
bó nòng
xì nòng
dà nòng
qǐ nòng
yán nòng
yǎ nòng
shì nòng
áo nòng
yé nòng
niān nòng
niē nong
lǐ lòng
suō nòng
shān nòng
cuān nong
bì nòng
tào nòng
zuò nòng
tiǎo nòng
huī nòng
yín nòng
xiā nòng
mó nòng
wǔ nòng
gǔ nong
bǎi nòng
bō nòng
ào nòng
qīng nòng
zhuān nòng
míng nòng
cuàn nòng
cuō nòng
shì nòng
zuò nòng
lǐ nòng
xiǎn nòng
cán nòng
bǎi nòng
pān nòng
cuō nòng
cāo nòng
pán nòng
píng nòng
cháo nòng
zhuā nòng
fān nòng
dòu nòng
zào nòng
tī nòng
mì nòng
rào nòng
chuō nòng
bō nòng
xiàng lòng
yuè nòng
bǒ nòng
hú nòng
zhuǎn nòng
mí nòng
dào nòng
chī nòng
huà nòng
jià nòng
zhuō nòng
diào nòng
bān nòng
jiǔ nòng
gàn nòng
⒈ 调弄,引诱。
引元王实甫《西厢记》第三本第三折:“你索将性儿温存,话儿摩弄,意儿谦洽。”
明汤显祖《紫箫记·纳聘》:“他毕竟先有些不紧要的话摩弄你,相挑巧着词儿对。”
清李渔《凰求凤·贴招》:“因受佳人托,来娱才子情,只愁摩弄处,又惹妒心生。”
⒉ 抚摩,玩弄。
引《初刻拍案惊奇》卷一:“约得百两,便焙成一大锭,把一综红线,结成一绦,繫在锭腰,放在枕边。夜来摩弄一番,方才睡下。”
曹禺《日出》第三幕:“小东西坐在方桌旁,低头摩弄自己的衣裾,不理他。”
⒊ 关怀。
引清吴骞《扶风传信录》:“倘若肯一线相通,也不枉著往常间长摩弄你。”
抚摸玩弄。
1. 擦,蹭,接触:摩擦。摩天。摩崖(山崖上刻的文字、佛像等)。摩肩接踵。摩顶放踵。
2. 摸,抚:摩弄。摩挲(suō)
3. 研究,切磋:观摩。揣摩(a.研究,仔细琢磨;b.估量,推测)。
4. 古同“磨”,磨擦。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。