sì tǒng
guàn tǒng
shǔ tǒng
dū tǒng
dí tǒng
wáng tǒng
shè tǒng
bié tǒng
bàng tǒng
zǒng tǒng
bāng tǒng
lín tǒng
yáo tǒng
guāng tǒng
xì tǒng
fù tǒng
běn tǒng
lǒng tǒng
bǐng tǒng
wéi tǒng
shuāi tǒng
zhèng tǒng
jiān tǒng
wén tǒng
kāi tǒng
qián tǒng
dào tǒng
jūn tǒng
sān tǒng
dì tǒng
tǐ tǒng
lǎn tǒng
diǎn tǒng
dǒng tǒng
cuàn tǒng
shào tǒng
fèn tǒng
lǒng tǒng
shì tǒng
cháng tǒng
gēn tǒng
yī tǒng
yòu tǒng
tiān tǒng
dū tǒng
xiá tǒng
lǐng tǒng
rùn tǒng
piān tǒng
jì tǒng
bà tǒng
fǎ tǒng
huáng tǒng
biàn tǒng
xuē tǒng
xié tǒng
biāo tǒng
bā tǒng
chuí tǒng
hàn tǒng
xuè tǒng
èr tǒng
chéng tǒng
dì tǒng
jiàn tǒng
qiè tǒng
zhōng tǒng
jūn tǒng
jiàn tǒng
hóng tǒng
jì tǒng
dà tǒng
guó tǒng
chí tǒng
nián tǒng
chuán tǒng
zhì tǒng
shì tǒng
⒈ 督导统率。
引《文选·陈琳<为袁绍檄豫州>》:“幕府董统鹰扬,扫除凶逆。”
吕向注:“董,督也;鹰,鷙鸟也。言绍督理鷙鸟,扫除阉宦也。”
晋成公绥《魏相国舞阳宣文侯司马公诔》:“巴蜀作寇,侵我边疆,乃眷西顾,董统雍凉。”
《晋书·王羲之传》:“使君起於布衣,任天下之重,尚德之举,未能事事允称,当董统之任而败丧至此,恐闔朝羣贤未有与人分其谤者。”