dōu guǎng
dōu shī
dōu guān
dōu zé
dōu jūn
dōu yóu
dōu tuán
dōu zhī
dōu gōng
dōu mù
dōu yǒng
dōu jiē
dōu jiàng
dū ā
dōu xiàn
dōu lái
dōu zuǎn
dōu jiù
dū xià
dōu xiāng
dōu chē
dōu kēng
dōu tīng
dōu bō
dōu jiān
dōu mù
dōu shòu
dōu liáng
dōu lù
dōu niàng
dōu liào
dū zhōng
dōu kǔn
dū shì
dōu wú
dōu luō
dōu jū
dōu rán
dū táng
dōu lì
dōu hòu
dōu dà
dōu niǎn
dōu yě
dōu zǐ
dōu qí
dōu mén
dū zhù
dōu guān
dū sī
dōu lán
dōu bō
dōu yú
dōu zuò
dū bǐ
dōu jù
dōu tái
dū fǔ
dōu màn
dōu xián
dū bó
dōu dào
dōu lǐ
dū shì
dōu lán
dōu qì
dōu lì
dōu měi
dōu bǎo
dōu sù
dōu chuán
dōu fú
dōu gōng
dōu zhù
dōu jiǎng
dū du
dōu lú
dū hù
dū jī
dōu shěng
dōu shì
dōu liáng
dū tóu
dū tú
dōu le
dū tǒng
dū lǐng
dōu sì
dōu chǎng
dōu gōng
dōu jiāng
dōu niǎn
dōu lǎo
dōu lù
dōu cháng
dōu cāng
dōu yì
dōu cè
dū huì
dōu é
dōu jiǎo
dōu jiā
dū yì
dōu gāng
dōu lū
dōu guǎn
dōu kuí
dōu fū
dū diàn
dōu hè
dōu zhè
dū chéng
dū lì
dōu jūn
dōu zǒng
dōu mǒ
dū wèi
dōu jùn
jiàn tǒng
xié tǒng
wéi tǒng
dà tǒng
shè tǒng
xuè tǒng
dǒng tǒng
dì tǒng
jūn tǒng
dū tǒng
chí tǒng
lǒng tǒng
guāng tǒng
dào tǒng
chuán tǒng
chéng tǒng
nián tǒng
wáng tǒng
huáng tǒng
yī tǒng
lǒng tǒng
dì tǒng
zhōng tǒng
guó tǒng
yáo tǒng
jiān tǒng
jì tǒng
zhèng tǒng
shì tǒng
bāng tǒng
shǔ tǒng
bā tǒng
qián tǒng
xuē tǒng
piān tǒng
lín tǒng
jūn tǒng
yòu tǒng
chuí tǒng
jiàn tǒng
xì tǒng
lǐng tǒng
biàn tǒng
fù tǒng
gēn tǒng
sì tǒng
wén tǒng
běn tǒng
hàn tǒng
bàng tǒng
kāi tǒng
bié tǒng
tiān tǒng
shào tǒng
diǎn tǒng
zǒng tǒng
jì tǒng
xiá tǒng
fǎ tǒng
fèn tǒng
biāo tǒng
shì tǒng
rùn tǒng
shuāi tǒng
tǐ tǒng
sān tǒng
dū tǒng
dí tǒng
qiè tǒng
bà tǒng
cuàn tǒng
guàn tǒng
lǎn tǒng
èr tǒng
hóng tǒng
bǐng tǒng
cháng tǒng
zhì tǒng
都统dūtǒng
(1) 清代八旗组织中每旗的最高长官
英mander-in-chief of one of the “Eight Banners” (military-administrative organizations of the Man nationality in the Qing Dynasty)⒈ 统领,总领。
引《后汉书·齐武王縯传》“自称柱天都部” 唐李贤注:“都部者,都统其众也。”
唐韩愈《许国公神道碑铭》:“诛吴元济也,命公都统诸军。”
《旧唐书·高骈传》:“铜盐重务,綰握约及七年;都统雄藩,幅员几於万里。”
⒉ 官名。武官名晋太元中, 前秦苻坚兴兵侵晋,征富家子弟二十以下者共三千馀骑,始设少年都统,为带领青年士兵之将官。 唐代后期讨伐藩镇和镇压农民起义,设诸道行营都统,为各道出征兵的统帅; 辽金亦有都统、副都统之名。
⒊ 官名。指地区长官名号。 前秦末,有河西鲜卑大都统。是地区少数民族统治者的官号。
⒋ 官名。 清代设八旗都统,为旗的最高长官。职掌一旗的户口、生产、教养和训练等。
⒌ 官名。北洋军阀统治时期在热河、察哈尔、绥远等特别区设置都统,为地方军政长官。
1. 大都市:都市。都会。通都大邑。
2. 一国的最高行政机关所在的地方,京城:首都。国都。京都。建都。
3. 美好:“雍容闲雅,甚都”。都丽。都雅。
4. 总:都为一集。
5. 居:“都卿相之位”。
6. 古代称头目、首领。
7. 姓。
统读音:tǒng统tǒng(1)(名)事物彼此之间的联系。(2)(副)总起来总括全部:~共。