tǐ jī
tǐ yù
tǐ lǜ
tǐ nèi
tǐ mào
tǐ xiāng
tǐ xuǎn
tǐ huà
tǐ jú
tǐ liàng
tǐ rén
tǐ cái
tǐ zhì
tǐ tài
tǐ wèi
tǐ fǎ
tǐ zāi
tǐ xiàng
tǐ xíng
tǐ xīn
tǐ cāo
tǐ chá
tǐ sù
tǐ wù
tǐ fēn
tǐ liàn
tǐ dé
tǐ yè
tǐ dào
tǐ jiě
tǐ zhuàng
tǐ liàng
tǐ chén
tǐ èr
tǐ shěn
tǐ èr
tǐ gǔ
tǐ cí
tǐ fù
tǐ fū
tǐ qū
tǐ lǚ
tǐ kàn
tǐ xù
tǐ hái
tǐ wèi
tǐ xíng
tǐ xiàn
tī ji
tǐ lì
tǐ zhèng
tǐ zhòng
tǐ shī
tǐ qīn
tǐ jiàn
tǐ tiē
tǐ xíng
tǐ sè
tǐ niàn
tǐ qì
tǐ lǐ
tǐ hòu
tǐ dìng
tǐ yàn
tǐ lì
tǐ duàn
tǐ zhì
tǐ sù
tǐ nìng
tǐ tiān
tǐ xìng
tǐ zhì
tǐ guó
tǐ zhī
tǐ shì
tǐ yǔ
tǐ yàng
tǐ zhēng
tǐ liáo
tǐ xiàn
tǐ fǎng
tǐ xī
tǐ biàn
tǐ qiāng
tǐ tiē
tǐ tǒng
tǐ wàng
tǐ fū
tǐ xì
tǐ mào
tǐ qì
tǐ yìn
tǐ rèn
tǐ huì
tǐ fú
tǐ lèi
tǐ pò
tǐ miàn
tǐ miàn
tǐ ruò
tǐ qì
tǐ yuán
tǐ dí
tǐ yùn
tǐ gé
tǐ shí
tǐ cè
tǐ wù
tǐ jí
tǐ tàn
tǐ liàng
tǐ shì
tǐ kān
tǐ luè
tǐ shàng
tǐ dù
tǐ liào
tǐ jié
tǐ zǐ
tǐ biǎo
tǐ cè
lín tǒng
sì tǒng
jiān tǒng
shè tǒng
zhèng tǒng
fèn tǒng
lǐng tǒng
hóng tǒng
èr tǒng
dū tǒng
lǒng tǒng
xiá tǒng
diǎn tǒng
chuán tǒng
yòu tǒng
zhì tǒng
hàn tǒng
gēn tǒng
dǒng tǒng
bàng tǒng
shào tǒng
zhōng tǒng
dí tǒng
xuè tǒng
cuàn tǒng
dì tǒng
shuāi tǒng
wén tǒng
bāng tǒng
shǔ tǒng
zǒng tǒng
biāo tǒng
dà tǒng
jì tǒng
lǎn tǒng
xuē tǒng
shì tǒng
chuí tǒng
guó tǒng
yī tǒng
piān tǒng
guàn tǒng
nián tǒng
jì tǒng
dào tǒng
běn tǒng
cháng tǒng
jiàn tǒng
chéng tǒng
qiè tǒng
bǐng tǒng
tiān tǒng
wéi tǒng
fǎ tǒng
biàn tǒng
jūn tǒng
chí tǒng
qián tǒng
xì tǒng
guāng tǒng
jūn tǒng
yáo tǒng
rùn tǒng
fù tǒng
wáng tǒng
shì tǒng
tǐ tǒng
sān tǒng
dū tǒng
lǒng tǒng
xié tǒng
dì tǒng
huáng tǒng
jiàn tǒng
bà tǒng
bié tǒng
kāi tǒng
bā tǒng
体统tǐtǒng
(1) 指体制、格局、规矩等
例我[.好工具]曾写过的第一部真正体统的故事例被报纸专栏认为不成体统的许多论题,在理发馆的气氛中却被认为是合适的英decorum;decency;propriety(2) 指文章的体裁、条理
例体统各殊英forms and arrangement⒈ 文章或著作的体裁、体例、条理。
引《文选·左思<三都赋>序》:“聊举其一隅,摄其体统,归诸训詁焉。”
张铣注:“举一隅,摄取其体裁统理,皆归诸古人之言。”
唐刘知几《史通·叙事》:“观子长之叙事也,自固已往,言所不该,其文阔略,无復体统。洎秦汉已下,条贯有伦,则焕炳可观,有足称者。”
⒉ 引申为体系。
引《朱子语类》卷九四:“若以体统论之,仁却是体,义却是用。”
宋叶适《温州新修学记》:“薛士隆愤发昭旷,独究体统,兴王远大之制,叔末寡陋之术,不随毁誉,必摭故实。”
⒊ 体制;规矩。
引宋叶适《监司》:“故监司者,操制州郡者也;使之操制州郡,则必无又从而操制之,此则今世所以置监司之体统当如是矣。”
《水浒传》第五一回:“一班头领,分拨已定,每日轮流一位头领做筵席庆贺,山寨体统,甚是整齐。”
清李渔《慎鸾交·谲讽》:“体统乖,威仪褻,纲常没半些。”
叶圣陶《李太太的头发》:“但是她写过一回通告,中间有这样的语句:‘女子剪发,成何体统!凡欲在本校求学者,一律不准剪发。’”
⒋ 光彩,有面子。
引《红楼梦》第五一回:“再不照管,也是大家的体面;説不得我自己吃些亏,把众人打扮体统了。”
《红楼梦》第五二回:“嫂子原也不得在老太太、太太跟前当些体统差使,成年家只在三门外头混。”
⒌ 身分;面子。
引鲁迅《华盖集续编·一点比喻》:“Schopenhauer先生曾将绅士们比作豪猪,我想,这实在有些失体统。”
老舍《赵子曰》第十二:“‘说!自要不失体统我就干!’ 赵子曰很慎重的说。”
诗文或著作的体裁、纲要的条理。
1. 人、动物的全身:身体。体重。体温。体质。体征(医生在检查病人时所发现的异常变化)。体能。体貌。体魄(体格和精力)。体育。体无完肤。
2. 身体的一部分:四体。五体投地。
3. 事物的本身或全部:物体。主体。群体。
4. 物质存在的状态或形状:固体。液体。体积。
5. 文章或书法的样式、风格:体裁(文学作品的表现形式,可分为诗歌,散文,小说,戏剧等)。文体(文章的体裁,如“骚体”、“骈体”、“旧体诗”)。字体。
6. 事物的格局、规矩:体系。体制。
7. 亲身经验、领悟:体知(亲自查知)。体味。身体力行(xíng )。
8. 设身处地为人着想:体谅。体贴。体恤。
9. 与“用”相对。“体”与“用”是中国古典哲学的一对范畴,指“本体”和“作用”。一般认为“体”是最根本的、内在的;“用”是“体”的外在表现。
统读音:tǒng统tǒng(1)(名)事物彼此之间的联系。(2)(副)总起来总括全部:~共。