bà líng
bà jù
bà chí
bà xí
bà tú
bà dù
bà jiān
bà zhǔ
bà mén
bà gōng
bà chén
bà liú
bà quán
bà tǐ
bà fū
bà shì
bà shàng
bà liáo
bà shì
bà wáng
bà jì
bà duǎn
bà zhàn
bà jīn
bà lùn
bà fǔ
bà chí
bà guó
bà qiáng
bà lǎn
bà xiāng
bà qì
bà tǒng
bà cháo
bà qǐ
bà shǐ
bà shì
bà shuō
bà qiáng
bà xià
bà bǐng
bà líng
bà lüè
bà chǔ
bà dé
bà jīn
bà xù
bà àn
bà cái
bà shān
bà dào
bà chuān
bà zǔ
bà xīn
bà tóu
bà rú
bà bǐ
bà qiáo
bà yè
bà chéng
bà mán
bà zhèng
bà guān
bà fú
bà guǐ
jiàn tǒng
běn tǒng
diǎn tǒng
wéi tǒng
hóng tǒng
gēn tǒng
qián tǒng
dǒng tǒng
lǒng tǒng
sì tǒng
xuè tǒng
zǒng tǒng
chéng tǒng
kāi tǒng
shǔ tǒng
lǒng tǒng
chuí tǒng
guàn tǒng
dū tǒng
dà tǒng
dì tǒng
biàn tǒng
qiè tǒng
fù tǒng
shì tǒng
bàng tǒng
xiá tǒng
tǐ tǒng
jūn tǒng
yī tǒng
lín tǒng
dí tǒng
jì tǒng
bā tǒng
piān tǒng
cuàn tǒng
chuán tǒng
shì tǒng
zhì tǒng
lǐng tǒng
huáng tǒng
shuāi tǒng
xié tǒng
hàn tǒng
jūn tǒng
zhōng tǒng
fèn tǒng
guó tǒng
fǎ tǒng
rùn tǒng
tiān tǒng
nián tǒng
èr tǒng
lǎn tǒng
shè tǒng
xuē tǒng
sān tǒng
bāng tǒng
bà tǒng
dì tǒng
bǐng tǒng
chí tǒng
wén tǒng
shào tǒng
xì tǒng
yòu tǒng
jiān tǒng
biāo tǒng
yáo tǒng
dào tǒng
zhèng tǒng
guāng tǒng
cháng tǒng
jiàn tǒng
dū tǒng
jì tǒng
bié tǒng
wáng tǒng
⒈ 指割据一方而力量足以号令天下的政权。
引宋苏轼《正统论》之二:“正统之论,起於欧阳子,而霸统之説,起於章子。”
霸bà(1)(名)古代诸侯联盟的首领:春秋五~。(2)(名)强横无理、依仗权势压迫人民的人:恶~。(3)(名)指实行霸权主义的国家:反帝反~。(4)(动)霸占:军阀各~一方。(5)姓。
统读音:tǒng统tǒng(1)(名)事物彼此之间的联系。(2)(副)总起来总括全部:~共。