jì zhú
jì xīng
jì tǐ
jì tiān
jì jì
jì chéng
jì zuǎn
jì zǐ
jì pèi
jì guǐ
jì nǚ
jì huǒ
jì lì
jì shào
jì qīng
jì rì
jì zōng
jì jué
jì gū
jì míng
jì lù
jì zhǒng
jì měi
jì shù
jì zhòu
jì sì
jì chéng
jì yè
jì qǐ
jì bìng
jì shòu
jì xù
jì ér
jì bàn
jì qǔ
jì èr
jì wǔ
jì zhěn
jì shì
jì qīn
jì zuò
jì xù
jì xí
jì dài
jì guǐ
jì wèi
jì zhì
jì chán
jì sì
jì hòu
jì hǎo
jì zōng
jì zhú
jì jì
jì jìn
jì fù
jì rèn
jì shēng
jì yǎng
jì gū
jì xù
jì bài
jì tǒng
jì chén
jì qiān
jì mǔ
jì niàn
jì shì
jì gēng
jì jiù
sì tǒng
kāi tǒng
dì tǒng
chéng tǒng
zhì tǒng
zǒng tǒng
guāng tǒng
qiè tǒng
jiàn tǒng
bā tǒng
bié tǒng
jì tǒng
dū tǒng
hàn tǒng
yī tǒng
shì tǒng
lín tǒng
chuán tǒng
rùn tǒng
jūn tǒng
xì tǒng
zhōng tǒng
dà tǒng
chuí tǒng
jiān tǒng
hóng tǒng
bà tǒng
guó tǒng
tǐ tǒng
fǎ tǒng
dū tǒng
sān tǒng
shǔ tǒng
lǒng tǒng
xuè tǒng
dì tǒng
diǎn tǒng
zhèng tǒng
bàng tǒng
shuāi tǒng
shè tǒng
èr tǒng
wáng tǒng
dào tǒng
xié tǒng
yòu tǒng
chí tǒng
huáng tǒng
biàn tǒng
cháng tǒng
gēn tǒng
jì tǒng
shào tǒng
fù tǒng
wén tǒng
dí tǒng
dǒng tǒng
fèn tǒng
wéi tǒng
xiá tǒng
qián tǒng
biāo tǒng
shì tǒng
lǐng tǒng
jūn tǒng
yáo tǒng
jiàn tǒng
bāng tǒng
cuàn tǒng
piān tǒng
nián tǒng
bǐng tǒng
tiān tǒng
lǒng tǒng
běn tǒng
xuē tǒng
lǎn tǒng
guàn tǒng
⒈ 继承帝统。
引《汉书·昭帝纪赞》:“昔周成以孺子继统,而有管蔡四国流言之变。”
唐张九龄《请行郊礼疏》:“自古继统之主,必有郊配之义。”
宋曾巩《韩琦制》:“未有兵藏於库,士散於家,而传序继统,中外晏然,如今日之盛也。”
胡朴安《<中国文学史>序》:“金初未有文字,及太宗继统,伐宋取汴京图籍, 宋士多归之。”
继承帝位。
继jì(1)(动)继续;接续。~任|中~线|前赴后~。(2)(动)继而:初感头晕;~又吐泻。
统读音:tǒng统tǒng(1)(名)事物彼此之间的联系。(2)(副)总起来总括全部:~共。