zàng xì
cáng lùn
cáng nù
cáng fǔ
cáng nì
zàng qīng
cáng guāng
cáng yè
cáng fēng
cáng yè
cáng mìng
cáng hé
cáng shōu
cáng áng
cáng wǎng
cáng chù
cáng yā
zàng lán
cáng shēn
cáng gōu
cáng gōu
zàng xiāng
cáng jǔ
cáng qù
cáng cuī
cáng fǒu
cáng gài
cáng yē
cáng xìng
cáng zhuō
cáng mái
cáng zhōu
cáng shí
cáng yín
cáng míng
cáng kōu
cáng hù
cáng jiān
cáng zōng
cáng fú
cáng jī
cáng duǒ
cáng shū
cáng jiāo
zàng zú
cáng yòng
cáng xù
cáng guǐ
cáng gǒu
shuǎ qīng
huí qīng
dì qīng
cōng qīng
yǎn qīng
guàng qīng
cháng qīng
zēng qīng
hǎi qīng
lǐng qīng
dēng qīng
chōu qīng
xuě qīng
wū qīng
dài qīng
diǎn qīng
zǐ qīng
yín qīng
xiǎo qīng
miè qīng
chuí qīng
bì qīng
yǎ qīng
xiè qīng
yī qīng
pǎo qīng
cuī qīng
cài qīng
tián qīng
fǎn qīng
bái qīng
tiě qīng
yuán qīng
cǎi qīng
qín qīng
huā qīng
tōu qīng
hán qīng
zī qīng
jì qīng
dōng qīng
piǎo qīng
dà qīng
diǎn qīng
mài qīng
biǎn qīng
bì qīng
hù qīng
zhá qīng
xuē qīng
dǎo qīng
yǐ qīng
mèng qīng
gē qīng
fā qīng
zhā qīng
guǎng qīng
gàn qīng
luó qīng
què qīng
chū qīng
shí qīng
guǎ qīng
yū qīng
zhú qīng
guǎn qīng
dǎ qīng
shā qīng
yáo qīng
tiān qīng
tān qīng
pèi qīng
qiáo qīng
dòu qīng
dòng qīng
fěn qīng
shā qīng
kěn qīng
lì qīng
chǎo qīng
zhī qīng
miè qīng
wén qīng
nán qīng
nián qīng
diàn qīng
liǔ qīng
bǎng qīng
chī qīng
yā qīng
cí qīng
dān qīng
jiāo qīng
lù qīng
mài qīng
fǎn qīng
tà qīng
cuì qīng
lán qīng
bàn qīng
hái qīng
shí qīng
tóu qīng
kān qīng
kōng qīng
diāo qīng
hēi qīng
hàn qīng
lǜ qīng
yā qīng
tóng qīng
xuán qīng
zàng qīng
fó qīng
dì qīng
jìng qīng
fàng qīng
藏青zàngqīng
(1) 颜(好工具.)色名。蓝而近黑
英dark blue⒈ 蓝中带黑的颜色。
引巴金《寒夜》四:“的确是她。还是那件薄薄的藏青呢大衣。”
曹禺《北京人》第三幕:“他穿着藏青浅春的丝棉袍子,上面罩件黑呢马褂,黑毡鞋。”
蓝中呈黑的颜色。
如:「他穿著一件藏青色西装。」
1. 储放东西的地方:藏府。宝藏。
2. 道教、佛教经典的总称:道藏。大藏经。三藏(佛教经典“经”、“律”、“论”三部分)。
3. 中国少数民族,主要分布于西藏自治区和青海、四川等省:藏族。
4. 中国西藏自治区的简称。
5. 古同“臟”。
青读音:qīng青qīng(1)(形)蓝色或绿色:~天|~苔。(2)(形)黑色。(3)(名)青草或没有成熟的庄稼。(4)(形)比喻年轻:~年。(5)姓。