tíng cháng
tíng zi
tíng chǎng
tíng sāi
tíng lì
tíng tíng
tíng mín
tíng jǐng
tíng jú
tíng hòu
tíng jiǎo
tíng hòu
tíng gāo
tíng yóu
tíng rèn
tíng gé
tíng wǔ
tíng zhàng
tíng tíng
tíng tóng
tíng fù
tíng yù
tíng sì
tíng zhāng
tíng xiè
tíng hù
tíng bó
tíng hóu
tíng bì
tíng gāo
tíng jū
tíng jué
tíng zuǒ
tíng zhǔ
tíng tóng
tíng zào
tíng xuān
tíng yì
tíng guǎn
tíng rán
tíng shù
tíng suì
tíng gāo
tíng duì
yáng cháng
tè cháng
lǚ cháng
cūn zhǎng
xiāng cháng
rǒng cháng
dōu cháng
shì zhǎng
jú zhǎng
shù zhǎng
zhōu zhǎng
chǐ cháng
hú cháng
liáng cháng
péng cháng
jìn cháng
zhōng cháng
xiàn zhǎng
chóng cháng
huǒ zhǎng
bù zhǎng
wài zhǎng
shēn cháng
tīng zhǎng
zūn zhǎng
xiá cháng
wǔ cháng
tōng cháng
xì cháng
shàn cháng
shí zhǎng
cóng cháng
bān zhǎng
gōng zhǎng
chī zhǎng
yī cháng
fēng zhǎng
fáng cháng
dào zhǎng
fāng cháng
guǐ zhǎng
shàn cháng
màn cháng
kè zhǎng
qīng cháng
jí cháng
hé zhǎng
xuē cháng
wáng cháng
bì cháng
yǎng cháng
róng cháng
tú zhǎng
huà zhǎng
fān cháng
shēn cháng
diào cháng
shēn cháng
dòng cháng
yáng cháng
huǒ cháng
xiào zhǎng
màn cháng
kàn cháng
jī zhǎng
gǒu cháng
jūn zhǎng
bào cháng
kuí cháng
xiū cháng
shuài cháng
guǎng cháng
jiā zhǎng
àn zhǎng
mí cháng
suì zhǎng
shòu cháng
qí cháng
shào zhǎng
mén cháng
kē zhǎng
zú cháng
tíng zhǎng
zhǔ zhǎng
zǔ cháng
lín cháng
jūn zhǎng
shì cháng
zhèng cháng
yōu cháng
chuán zhǎng
shào cháng
gé cháng
bì cháng
líng zhǎng
cùn cháng
zú zhǎng
ràng zhǎng
zēng zhǎng
tuán zhǎng
zhàn zhǎng
xìng zhǎng
chù zhǎng
xiāng cháng
qí zhǎng
shāo zhǎng
kè cháng
jiǔ cháng
chéng zhǎng
zhōu cháng
huá cháng
zī zhǎng
bǎo zhǎng
kè zhǎng
jiàn cháng
mín zhǎng
qíng cháng
suǒ zhǎng
zhuàng cháng
mián cháng
yǐ cháng
zhuān cháng
bǐ cháng
lín cháng
xióng zhǎng
sè cháng
chǎng zhǎng
yōu cháng
guān zhǎng
huǒ cháng
zǒng zhǎng
tún zhǎng
kāi cháng
táng cháng
zhāi cháng
shǒu zhǎng
féng cháng
qū zhǎng
xiá cháng
yǐn cháng
dà zhǎng
piān cháng
zhèn zhǎng
gōng cháng
guì cháng
jǐng zhǎng
yōu cháng
lā cháng
xiū cháng
cháo cháng
xué zhǎng
móu zhǎng
qì cháng
chǐ zhǎng
qǔ cháng
yǒng cháng
wǔ zhǎng
zuǐ cháng
hàn cháng
xiōng zhǎng
hòu cháng
xiāo zhǎng
jiàn cháng
yǒng cháng
nián zhǎng
jiào zhǎng
hóng cháng
jiǎ zhǎng
bīn cháng
qīn zhǎng
dūn zhǎng
bīng zhǎng
hóng cháng
shū cháng
shè cháng
lù cháng
yě cháng
mù cháng
xù cháng
jí cháng
cuì cháng
fēng cháng
lián zhǎng
shān zhǎng
shǐ cháng
tái cháng
duì zhǎng
yōu cháng
zhēng zhǎng
jīn cháng
dǎ cháng
qiú zhǎng
shì cháng
qiān zhǎng
dāo cháng
bó cháng
fàn cháng
dì cháng
shī zhǎng
yán cháng
yán cháng
tōu cháng
bǎi cháng
qīng cháng
jià cháng
zú cháng
lóng cháng
shěn cháng
bó cháng
méng cháng
sān cháng
shùn cháng
chū cháng
shǒu cháng
shè zhǎng
mào cháng
tǔ zhǎng
shēng zhǎng
rǒng cháng
hù cháng
lìng cháng
xiān cháng
gǔ zhǎng
pái zhǎng
yuàn zhǎng
fēng zhǎng
jiù cháng
táo cháng
zhù zhǎng
yáo cháng
guò cháng
yù cháng
tíng cháng
zhuó zhǎng
zōng cháng
qú cháng
cì zhǎng
zhuāng zhǎng
cún cháng
chèng cháng
xiàng zhǎng
yì zhǎng
yuè cháng
tǒng cháng
qì cháng
lǐ cháng
duǎn cháng
yòng cháng
pái cháng
huì zhǎng
pái cháng
pào zhǎng
yì cháng
héng cháng
tiáo zhǎng
dí zhǎng
bō cháng
cáo cháng
⒈ 战国时,国与国之间为防御敌人,在边境上设亭,置亭长。 秦汉时在乡村每十里设一亭,置亭长,掌治安,捕盗贼,理民事,兼管停留旅客。多以服兵役期满的人充任。此外设于城内和城厢的称“都亭”,设于城门的称“门亭”,亦设亭长,职责同上。 东汉后渐废。
引《史记·高祖本纪》:“﹝高祖﹞为泗水亭长。”
张守节正义:“秦法,十里一亭,十亭一乡。亭长,主亭之吏。”
⒉ 唐代尚书省各部在都事、主事之下设亭长,掌省门开闭和通传等事务。
引宋马永卿《嬾真子》卷一:“唐祕书省吏凡六十七人,典书四人,楷书十人,令史四人,书令史九人,亭长六人……世但知乡村之吏谓之亭长,殊不知唐诸司多有之。尚书省,《志》云:以亭长启闭传禁约。则知三省亦有也。”
秦汉之制,每十里一亭,亭有长,掌理捕劾盗贼。
亭tíng(1)(名)本义:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙(2)形状像亭子的小房子:书~|岗~。(3)适中;均匀:~午。
长读音:cháng,zhǎng[ cháng ]1. 两端的距离:长度。
2. 长度大,与“短”相对,指空间,亦指时间:长短。长空。长短句(词的别名)。长夜(a.漫长的黑夜;b.喻黑暗的日子)。长风破浪(喻志趣远大)。长歌代哭(以歌代哭)。
3. 优点,专精的技能:特长。专长。各有所长。
4. 对某事做得特别好:他长于写作。