tíng shù
tíng sāi
tíng bì
tíng jú
tíng xiè
tíng wǔ
tíng tíng
tíng tóng
tíng bó
tíng gāo
tíng tíng
tíng rán
tíng yù
tíng tóng
tíng rèn
tíng cháng
tíng duì
tíng zhāng
tíng zhǔ
tíng fù
tíng chǎng
tíng jǐng
tíng jué
tíng jū
tíng gé
tíng zuǒ
tíng hòu
tíng lì
tíng xuān
tíng sì
tíng guǎn
tíng mín
tíng hóu
tíng suì
tíng jiǎo
tíng yì
tíng yóu
tíng hù
tíng zào
tíng gāo
tíng gāo
tíng hòu
tíng zi
tíng zhàng
chuán yì
jiāo yì
zhì yì
guǎn yì
lǒng yì
jiāng yì
gù yì
jù yì
luò yì
huò yì
méi yì
hòu yì
cūn yì
guì yì
gǔ yì
qí yì
fèng yì
tíng yì
shuǐ yì
yóu yì
luò yì
jī yì
zhàn yì
yuǎn yì
yě yì
jīn yì
chí yì
luò yì
shān yì
pù yì
fù yì
fēi yì
zhuō yì
zhèng yì
gū yì
fēng yì
⒈ 古代供旅客歇宿的处所。
引《三国志·蜀志·张嶷传》:“开通旧道,千里肃清,復古亭驛。”
宋陆游《老学庵笔记》卷三:“范寥言、鲁直至宜州,州无亭驛又无民居可僦。”
明何景明《自武林至沅陵道中杂诗》之四:“暮投界亭驛,候吏迎我前。”
亭tíng(1)(名)本义:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙(2)形状像亭子的小房子:书~|岗~。(3)适中;均匀:~午。
驿读音:yì驿yì(名)驿站。现在多用于地名:龙泉~(在四川)|郑家~(在湖南)。