tíng yì
tíng lì
tíng shù
tíng zhǔ
tíng gāo
tíng wǔ
tíng zuǒ
tíng gāo
tíng tíng
tíng sì
tíng guǎn
tíng hù
tíng bó
tíng bì
tíng yù
tíng cháng
tíng hòu
tíng gé
tíng xuān
tíng fù
tíng jǐng
tíng tóng
tíng gāo
tíng tíng
tíng rèn
tíng xiè
tíng jiǎo
tíng yóu
tíng jué
tíng suì
tíng rán
tíng zhāng
tíng duì
tíng tóng
tíng zào
tíng zhàng
tíng hòu
tíng hóu
tíng zi
tíng chǎng
tíng jú
tíng sāi
tíng jū
tíng mín
hú sāi
gù sāi
qǔ sāi
yǎn sāi
píng sāi
chuān sāi
zǐ sāi
qiú sāi
diàn sāi
xiáo sāi
qīng sāi
pù sāi
qú sāi
shuān sè
ài sāi
yū sè
duàn sāi
chái sāi
dǎo sāi
dá sāi
àn sāi
huó sāi
kǎn sāi
tián sè
sì sài
shù sāi
xī sài
mì sāi
yān sāi
bīn sāi
wā sāi
bìng sāi
zhēn sāi
hù sāi
dī sāi
hé sāi
rú sāi
gù sāi
yù sāi
gé sāi
sǔn sāi
fù sāi
liáo sāi
è sāi
hàn sài
yōng sè
chōng sāi
gù sāi
tún sāi
chōng sè
chéng sāi
táng sè
yù sāi
liǔ sāi
xīn sāi
miǎn sāi
qī sāi
jù sāi
qì sāi
yē sāi
dào sāi
biān sāi
táng sāi
guān sài
jiāng sāi
chì sāi
chū sài
lǒng sāi
ěr sai
fèn sāi
bǎo sāi
jiā sāi
gē sāi
hūn sāi
yōng sāi
yǔ sè
bī sāi
hūn sāi
chù sāi
chàng sāi
xiǎn sāi
hé sāi
pǐ sāi
yào sài
jǔ sāi
dǐ sāi
qǐ sāi
gěng sè
lǎn sāi
jiǎo sāi
péng sāi
jiǔ sāi
qián sāi
chuān sāi
jí sāi
yuān sāi
bǐ sāi
shǒu sāi
è sāi
kuī sāi
fān sāi
dīng sāi
è sāi
jué sāi
táng sāi
hǎi sāi
yì sāi
cè sāi
shǎn sāi
bī sāi
wù sāi
jìn sāi
hán sāi
jī sāi
qín sài
rù sāi
yíng sāi
hè sāi
zhāng sāi
hàn sāi
lái sè
lù sāi
jiǎn sāi
xīn sāi
pú sāi
bì sè
qióng sāi
dù sè
zhì sāi
xiǎn sāi
bó sāi
bì sāi
sī sāi
gāng sāi
chǎn sāi
mò sāi
chēng sāi
pì sāi
bào sāi
xiàn sāi
jǐ sāi
xǐ sāi
gěng sāi
yīn sè
bì sè
fēn sāi
zhūn sāi
huì sāi
yīn sāi
huāng sāi
táo sāi
tíng sāi
pǐ sāi
fù sāi
kāi sāi
hé sāi
jué sāi
jù sāi
qián sāi
qǐ sāi
gé sāi
zǔ sè
xióng sāi
kuǎn sāi
gěng sè
è sāi
bì sāi
dī sāi
máo sè
chǎn sāi
pì sāi
gǎi sāi
yú sāi
mí sāi
fú sāi
pāi sāi
gé sāi
yā sāi
jué sāi
hú sāi
wù sāi
zhèn sāi
fáng sāi
gū sāi
hóng sāi
dǔ sè
chàng sāi
ài sāi
è sāi
bǎo sāi
héng sāi
hàn sāi
fàn sāi
lóng sāi
chēng sāi
cè sāi
lún sāi
yì sāi
lù sāi
biān sài
yì sāi
è sāi
⒈ 泛指边防要地。
引南朝梁萧纲《贺洛阳平启》:“亭塞寝兵,关候罢柝。”
唐王勃《拜南郊颂》:“一鼓而亭塞无尘,七纵而江山失险。”
亭tíng(1)(名)本义:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙(2)形状像亭子的小房子:书~|岗~。(3)适中;均匀:~午。
塞读音:sāi,sài,sè[ sāi ]1. 堵,填满空隙:堵塞漏洞。塞尺。塞规。
2. 堵住器物口的东西:活塞。塞子。